BÁNH CÚNG - BÁNH QUÊ Tạm gọi là món bánh của "tuổi thơ", Bao lâu rồi chưa ăn cũng chẳng nhớ. Tuy bình thường nhưng đậm đà xứ sở, Tôi hay đùa gọi "bánh cúng", bánh quê. Thời nhà nghèo con luôn thích luôn mê, Mỗi khi mẹ làm tụi con vui đến thế. Ba cùng các anh chuẩn bị dao và ghế, Ra sau nhà cùng rọc lá chuối xanh. Hai chị làm việc nhẹ hơn các anh, Phụ mẹ phơi rồi quấn ống làm bánh. Chỉ có con là lười nên trốn tránh, Thỉnh thoảng nghịch đùa ghẹo chị, chọc anh. Gia đình mình lại sum họp quây quanh, Nồi bánh nghèo đang sôi than lấp lánh. Trao cho nhau trên tay từng chiếc bánh, Ánh mắt xoe tròn miệng mấp mái khen "ngon"! Bao năm rồi con còn nhớ không con? Bánh vẫn ngọt ngào sao mẹ già nhiều thế! Con dẫu lớn khôn hay hành trình bốn bể, Vẫn sẽ nhớ hoài về "bánh cúng" bánh quê. Sáng tác: Linh Vũ (Long An những ngày giãn cách thèm bánh mẹ làm rồi làm thơ cho đỡ nhớ) Bánh Cúng - Bánh Quê - Linh Vũ1992