Ngôn Tình Bạn Gái Hải Ly Hôm Nay Lại Tăng Ca

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi thaomin2610, 16 Tháng bảy 2025 lúc 11:18 AM.

  1. thaomin2610

    Bài viết:
    72
    Tên truyện:

    Tác giả:

    Thể loại:

    Số chương:

    (Ảnh bìa)

    Văn án: Từ Hướng Nhĩ làm việc trong môi trường công sở đầy căng thẳng và thường xuyên phải làm thêm giờ. Vì thế vào ngày sinh nhật tuổi 25, cô đã ước "không phải làm người nữa, làm gì cũng được, làm hải ly cũng được". Và "bùm" điều ước ngớ ngẩn này lại.. thành hiện thực

    Mỗi khi cảm xúc quá mạnh như sợ hãi, giận dữ.. Hướng Nhĩ có thể biến thành hải ly và điều này vô tình bị tên sếp mặt lạnh Trần Dực phát hiện.

    Cô buộc phải ký một thỏa thuận với anh để anh giúp cô che giấu bí mật này.

    Hai người vốn chỉ là quan hệ hợp tác, thế nhưng một nụ hôn bất ngờ đã phá vỡ cuộc sống yên bình.

    Trần Dực dồn cô vào góc trong phòng KTV.

    Anh cúi người, nhìn cô chăm chú, ánh mắt dần tối lại: "Tôi hỏi lại lần nữa, hôm đó tôi đã làm gì em?"

    "Hôn rồi." Từ Hướng Nhĩ dứt khoát đập nồi dìm thuyền. "Nhưng cũng không có gì to tát đâu, Trần tổng, hôm đó anh sốt cao mà."

    Giây tiếp theo, cô "vèo" một cái lại biến thành hải ly.

    Trần Dực dở khóc dở cười: "Chẳng lẽ không còn khả năng nào khác sao?"

    Có khi nào.. là vì em không kìm được lòng mình rung động trước tôi không?

    Tình cảm của Từ Hướng Nhĩ, vì cái cốt hải ly này mà chẳng thể nào che giấu.

    Nhưng vốn dĩ họ không nên ở bên nhau.

    Điểm nào cũng thấy không hợp.

    Hướng dẫn sử dụng:

    1. Khi cảm xúc biến động mạnh (sợ hãi, tức giận, rung động), nữ chính sẽ biến thành hải ly.

    2. Không phải tình yêu người và thú! Khi nữ chính ở dạng hải ly, tương tác giữa cô và nam chính chỉ là những khoảnh khắc đáng yêu và hoàn toàn trong sáng.

    3. Truyện thuộc thể loại cổ tích đô thị kỳ ảo, không đặt nặng logic, nhưng tác giả có thể giải thích hợp lý nguyên nhân biến hình.

    Tag nội dung: Đô thị, Ngọt sủng, Chữa lành

    Tóm tắt trong một câu: Sau khi biến thành hải ly, tôi bị sếp dọa báo cảnh sát.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 1:

    Từ trước đến nay, Từ Hướng Nhĩ chưa từng ghét bỏ ai. Cô luôn cho rằng mọi người chỉ là khách qua đường trong cuộc đời mình. Những cảm xúc trân trọng, yêu thích, hân hoan đều không thể kéo dài mãi, nên chẳng cần thiết phải lãng phí cảm xúc tiêu cực cho những người này.

    Cho đến ngày trước sinh nhật thứ hai mươi lăm, cô chỉ có vỏn vẹn hai người đáng ghét.

    Người thứ nhất là Từ Minh, người cha vô trách nhiệm đã mất từ lâu. Vì không thể tha thứ, cô đã ghét ông nhiều năm, nhưng cũng không đến mức hận.

    Người thứ hai chính là Trần Dực, người đang ngồi trong phòng họp nghe báo cáo công việc của cấp dưới.

    Giang Hòa đầu tháng ba, sương mù dày đặc bao phủ cả thành phố. Cảnh vật bên ngoài cửa sổ kính trong suốt của phòng họp mờ ảo, chỉ có Trần Dực là vô cùng rõ nét, một sự rõ nét sắc bén.

    Anh ngồi vắt chéo chân ở vị trí trung tâm, đeo kính gọng đen, vẻ mặt lạnh lùng nghe đồng nghiệp báo cáo. Bàn tay trắng lạnh xoay xoay cây bút máy màu xanh đậm, phát ra tiếng "tách tách" lan truyền qua mặt bàn gỗ, khiến cả cốc nước của Từ Hướng Nhĩ đặt bên cạnh cũng gợn sóng.

    Từ Hướng Nhĩ ngồi gần cửa ra vào, vị trí khuất nhất. Cô ôm bụng, cắn môi chịu đựng cơn đau âm ỉ.

    Cuộc họp đầu tuần, cơn đau bụng kinh muộn cũng đến đúng ngày này.

    Người xui xẻo luôn tỏ ra bình tĩnh quá mức. Cô nhíu mày, giả vờ chăm chú nghe anh nói, nhưng trong lòng đang cầu nguyện cho viên thuốc giảm đau vừa uống lúc đến công ty phát huy tác dụng.

    Ibuprofen, xin hãy mau hiệu nghiệm!

    Cô sắp không chịu nổi nữa..

    "Bản này không được, quá tầm thường. Cứ tiếp tục sáng tạo trên nền tảng của bản tuần trước." Trần Dực nhìn quanh, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở Từ Hướng Nhĩ.

    Những người khác trong phòng họp cũng nhìn về phía cô. Chu Huệ ngồi bên trái Từ Hướng Nhĩ giật mạnh tay áo cô.

    Từ Hướng Nhĩ ngẩng đầu, đôi môi bị cắn đến trắng bệch, cô mỉm cười, nhìn Trần Dực với vẻ khó hiểu.

    Vừa rồi cô lơ đãng nên chẳng nghe thấy gì, đau bụng đến toát mồ hôi lạnh.

    Bề ngoài mỉm cười, trong lòng không ngừng nguyền rủa.

    Tất cả là tại Trần Dực đáng chết! Khiến cô phải tăng ca sửa bản kế hoạch cả cuối tuần.

    Thấy cô không nói gì, Chu Huệ bất chấp ánh mắt lạnh lẽo của Trần Dực, ghé sát tai Từ Hướng Nhĩ nói nhỏ: "Anh ấy bảo cậu sửa lại."

    "Chết tiệt.." Từ Hướng Nhĩ chửi thầm, Chu Huệ giật mình, may mà ngay sau đó cô đã lấy lại bình tĩnh, đáp nhẹ nhàng: "Vâng, anh Trần, tôi sẽ sửa xong rồi gửi cho anh."

    "Sáng mai tôi muốn thấy."

    Trần Dực ném bản kế hoạch lên bàn, đứng dậy đi về phía cửa.

    Không chịu nổi nữa rồi.

    Ném cái gì mà ném, loại người bất lịch sự thì biến khỏi Trái Đất đi.

    Khi đi ngang qua Từ Hướng Nhĩ, Trần Dực dừng bước một chút rồi mới rời khỏi phòng họp. Khoảnh khắc anh rời đi, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

    Sắc mặt Từ Hướng Nhĩ tái nhợt, nhón chân, cố gắng giảm áp lực lên bụng: "Chu Huệ, mình không ổn rồi, phải đi vệ sinh, cậu giúp mình mang đồ về chỗ làm nhé, cảm ơn." Dứt lời, cô chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

    Ra khỏi nhà vệ sinh, Từ Hướng Nhĩ thấy đỡ hơn một chút. Khi cô trở lại khu vực làm việc, các đồng nghiệp đang trò chuyện rôm rả.

    Sáng thứ Hai, hầu hết nhân viên đều có thói quen tán gẫu một lúc rồi mới bắt đầu làm việc, nhưng hôm nay Từ Hướng Nhĩ muốn hoàn thành công việc nhanh chóng, dù có phải tăng ca đến khuya cũng không sao.

    Cô đã bị ép tăng ca hơn mười ngày rồi, thêm một ngày cũng chẳng khác gì.. Nhưng sinh nhật ngày mai, cô nhất định phải dành cho mình một buổi tối yên tĩnh.

    Một buổi tối không có tên sếp mặt lạnh Trần Dực.

    Vừa về đến chỗ ngồi, Từ Hướng Nhĩ đã mở máy tính, chuẩn bị sửa bản kế hoạch.

    Chu Huệ đặt cốc nước gừng đường đỏ lên bàn cô: "Nhĩ Nhĩ, uống chút nước gừng cho ấm bụng rồi hãy sửa."

    "Ừ, cảm ơn cậu."

    "Haizzz.. Nói thật, tên đại ma vương này đến công ty nửa năm rồi, người bị hành hạ nhiều nhất chính là Nhĩ Nhĩ nhà ta." Một đồng nghiệp nam vừa uống trà nóng vừa lắc đầu ngao ngán.

    "Đúng vậy, suốt ngày sửa đi sửa lại, cũng vừa vừa phải phải thôi chứ." Một đồng nghiệp khác ghé sát lại: "Nhĩ Nhĩ, đây là bản thứ mấy rồi, làm cuối tuần à?"

    "Ừ, tăng ca hai ngày mới xong, giờ mình còn chẳng biết tan làm đúng giờ là gì nữa." Từ Hướng Nhĩ uống một ngụm nước gừng, mở tài liệu thuyết trình và thông tin địa điểm tổ chức sự kiện, chuẩn bị sửa đổi một số chi tiết.

    Đồng nghiệp Lý Văn chen vào: "Lúc anh ta mới đến, mọi người đều đồn là con ông cháu cha được cài vào, không biết có phải muốn chứng tỏ bản thân nên mới lắm chuyện thế không, chỉ khổ cho những người làm việc dưới trướng thôi."

    "Vậy rốt cuộc anh ta có phải là người thừa kế của tập đoàn Ôn Thị không? Trước đây mình còn thấy anh ta nói chuyện với thư ký của giám đốc Ôn."
     
    Last edited by a moderator: 16 Tháng bảy 2025 lúc 1:18 PM
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...