Hỏi đáp Bạn có sợ phạm phải sai lầm ngay cả khi không chịu hậu quả?

Thảo luận trong 'Hỏi Đáp' bắt đầu bởi trongpv75, 29 Tháng mười hai 2020.

  1. trongpv75

    Bài viết:
    0
    Bạn có sợ phạm phải sai lầm ngay cả khi điều đó không nhận phải hình phạt nào cả?

    Bạn có sợ bị trách mắng vì những điều nhỏ nhặt?

    Bạn có sợ sẽ bị phạt không? Cùng chia sẻ nào!
     
    Last edited by a moderator: 24 Tháng mười một 2020
  2. Green Juliet

    Bài viết:
    6
    Mình nghĩ là sắp Tết rồi, sắp chuẩn bị sang một năm mới, chúng ta cần đổi mới chính con người chúng ta, không phải để bắt kịp tốc độ của thế giới hiện đại, mà để sống thật hạnh phúc và có giá trị.

    Nỗi sợ là điều người nào cũng có, nếu bảo trên đời này không sợ cái gì cả thì chính là nói dối trừ Thần Thánh, phàm là người đều có nỗi sợ. Sợ ngày mai không còn nổi 10k để ăn một bữa cơm, sợ đã nghèo còn bệnh, hay đơn giản là sợ những lời quát mắng, trách phạt.

    Khoan hãng bàn đến sự trách phạt kia là đúng hay sai nhưng chúng ta phải công nhận rằng hình phạt được sinh ra cho tù nhân nhằm mục đích khiến họ sợ và phải hối cải, thay đổi bản thân. Vậy nên, một người tội không phạm pháp như chúng ta nhưng phải chịu một hình phạt thì sợ là điều đương nhiên.

    Nhưng nếu bạn hỏi, làm thế nào để cải thiện nỗi sợ trước hình phạt thì có lẽ chỉ có thể trả lời:

    Một là bạn phải trở nên tốt hơn, không phải tự nhiên một người bình thương áp đặt hình phạt lên bạn, trừ những người bị vấn đề về thần kinh, kể cả người ghét bạn, có thù với bạn rồi mang tâm tiểu nhân để khiến bạn khổ sở thì nếu bạn sống ngay thẳng thì việc gì phải sợ?

    Hai là bạn vốn là một người kiên cường và có nhận thức hóa tiêu cực thành tích cực.

    Đây là một số ý kiến của mình về vấn đề của bạn.

    Chúc bạn hạnh phúc, thành công và một năm mới bình an.
     
  3. Quỳnh Anh Kelly

    Bài viết:
    203
    Mình xin trả lời là không ạ

    Mình phạm phải sai lầm thì mình nhận dù không nhận hình phạt nào cả nhưng nó sẽ để lại những hậu quả khó lần tùy theo mức độ bản thân vi phạm.

    Những điều nhỏ nhặt mà mình cũng làm sai thì những việc lớn sẽ như thế nào nên dù bị trách mắng có thể lúc đó mình sẽ buồn cảm thấy khó chịu nhưng mình sẽ học được một điều gì đó từ những điều nhỏ nhặt.

    Không sợ muôn đời không sợ mình làm sai thì mình nhận.. mình sẽ chịu trắc nhiệm về mọi hành vi và lời nói của mình.

    Tuổi trẻ mà dám nghĩ-dám làm - dám chịu
     
    Last edited by a moderator: 19 Tháng một 2021
  4. Sắc Hương Hoa

    Bài viết:
    92
    Đương nhiên là sợ rồi! Đã là con người ai cũng biết sợ!

    Cái vấn đề là bạn lấp liếm nó hay là công khai thừa nhận mà thôi!

    Vấn đề ở đây là khi đã thành thật với bản thân là mình có các nỗi sợ thì không phải là ở đó mà sợ tiếp, mà là tìm cách để hết sợ!

    Đơn giản không? Không hề nha! Đó là một sự cố gắng, nỗ lực cả đời nhé!

    Cố gắng lên! ^^
     
  5. Sai Nguyen

    Bài viết:
    177
    Sai lầm hay thất bại là những sự kiện bắt buộc ai cũng phải trải qua trong quá trình trưởng thành, thậm chí còn có một đạo lý thế này, con người không thể trưởng thành nếu không biết chấp nhận thất bại, thứ không thể giết ta sẽ khiến ta mạnh mẽ hơn. Ví dụ như một đứa bé không biết lửa nóng nếu như không một lần bị bỏng, còn một người trưởng thành sẽ không thể học được cách đối nhân xử thế nếu chưa từng tranh cãi với người khác.

    Chính vì thế, người phương Tây có một câu nói "Failing is learning, fail fast and learn faster", tức là thất bại chính là bài học, ngã nhanh, đứng dậy nhanh và học nhanh. Khi đi phỏng vấn xin việc ở các nước phương Tây, một câu hỏi truyền thống cũng là bắt buộc chính là "Điểm yếu của bạn là gì? Hãy kể lại trại nghiệm thất bại nặng nề nhất của bạn trong sự nghiệp."

    Đối với người phương Tây, họ trân trọng những người thành công, nhưng họ càng tôn trọng hơn những người đã thất bại và biết cách đứng dậy sau thất bại. Họ hiểu được để một người đạt được thành công cần có tài năng, nhưng để một người có thể đứng lên sau thất bại thì cần ý chí và sự bền bỉ. Tài năng có thể khiến con người nổi bật nhưng ý chí và sự bền bỉ mới là thứ đưa con người đi xa.

    Chính vì thế đừng sợ thất bại, đừng để cảm giác xấu hổ, thất vọng khiến bản thân gục ngã, hãy học cách đối diện với nó và học hỏi từ nó. Nếu bạn biết nhìn nhận và phân tích sai lầm của mình một cách khách quan, bạn sẽ dạy cho bản thân những kỹ năng cần thiết để tránh lặp lại sai lầm lần thứ hai. Những kỹ năng này về lâu về dài chính là thế mạnh và vũ khí cạnh tranh của bạn mà không phải ai cũng có được, hãy nhìn thành công từ thất bại của những tỷ phú nổi tiếng trên thế giới.

    Các cụ dạy khổ trước, sướng sau, khi bạn còn trẻ, hãy cứ dấn thân trải nghiệm, hãy thất bại thật nhiều để học hỏi từ những sai lầm ấy, đây là cách duy nhất giúp bạn ngày càng trưởng thành và vững vàng hơn, đây cũng là tiền đề cho những thành công mà bạn có thể gặt hái trong sự nghiệp sau này.

    Chúc may mắn.
     
  6. Vũ Vân Hóa Dại

    Bài viết:
    22
    Mình nghĩ rằng bất kỳ một sai lầm nào đều có hậu quả, không có hình phạt bởi vì người đưa ra hình phạt thiếu, hoặc hậu quả của hành vi đó chưa nghiêm trọng đến mức phải tạo ra một hình phạt. Dù là như vậy nhưng nếu biết điều nào đó sai lầm thì không nên làm.

    Hậu quả có thể không nghiêm trọng, nhưng sẽ tích tỉểu thành đại, một ngày chúng ta sẽ cả gan phạm những lỗi lớn hơn.

    Nếu bị trách mắng có bị đánh mạnh không, dùng roi hay búa? Nếu búa để đánh thì cũng sợ lắm.
     
    Phượng Chiếu Ngọc thích bài này.
  7. Tranhuynh

    Bài viết:
    1,488
    Theo góc nhìn ếch ngồi đáy giếng của mình, thì....

    Mình không thích bị phạm lỗi gì gì đó cho lắm. Vì nó sẽ gây ảnh hưởng đến người khác hay bản thân mình. Mình rất ghét những bờ trán nhăn nhúm và đôi lông mày của họ trĩu lại nhìn về phía mình. Ôi giời, đủ loại ánh mắt như thất vọng, giận dữ, mệt mỏi, chán nản ném đến mình. 1 đống những sai lầm từ bàn tay gây ra, như một con chó lục tung thùng rác trong khi lề đường đã được dọn sạch 1 cách sạch sẽ, trông mình giống như 1 vật cản phiền phức trước mắt họ vậy.

    Mà ngây ngô một chỗ khi ta phạm phải 1 sai lầm nào đó. Phần lớn ta thường không biết chuyện đó sai, cho đến khi bị đả kích bởi thái độ hoặc phản hồi của người khác. Đôi khi ta còn bị khó hiểu với sai lầm của chính mình như "Tại sao nó lại sai nhỉ?" dù đã được giải thích. Thật ra không ai muốn là 1 kẻ phản diện cả. Dù trong phim phản diện rất ngầu đấy, nhưng thật lòng không ai muốn mình trở thành 1 phần tử bị xa lánh ghét bỏ cả, rõ là ai cũng muốn được tôn trọng.

    Vì vậy khi bản thân mình nhận thức được mình đang phạm phải sai lầm nào đó. Mình luôn cố cải thiện để không lặp lại 1 lần nữa. Hoặc ít nhất là mỗi ngày sửa đổi 1 chút nếu đó là thói quen xấu.

    Tuy nhiên đôi lúc, mình cố tình phạm sai lầm, hay phá vỡ 1 vài ranh giới tội lỗi không có hình phạt cụ thể, kể cả có hình phạt gắt gao. Vì sao ư?

    Vì mình không thích làm theo ý của những kẻ kiểm soát; mình cho bản thân mình đúng thay vì nghe lời khuyên từ người khác; mình cảm thấy gò bó và chỉ muốn phá tung những luật lệ, cách cư xử thông thường; mình bị mất hướng đi và có xu hướng không đi theo những quy tắc; mình bị bất lực với nhiều thứ nên sinh ra tâm lý chống đối, buông thả bản thân; mình chỉ nghĩ cho bản thân tuyệt đối nên đành phải đẩy người khác vào tình thế khó xử.

    Thú thật, đây đều là những nguyên do điển hình trong xã hội, khiến con người ta chọn sai lầm hơn là những hướng đi đúng đắn. Con người là 1 cá thể bao hàm những suy nghĩ riêng biệt. Xác suất hiểu nhau tuyệt đối là bằng 0. Đặc biệt, thứ suy nghĩ độc lập có thể làm ta lệch hướng rất nhiều, hoặc những lần khóa chặt sự tự do sẽ kiềm hãm con thú cuồng nộ bên trong, mà thả nó tự do quá thì không được.

    Tuy nhiên, mỗi con người chúng ta đều rất thông minh và lý trí, chỉ cần biết mình đang làm gì, thì con thú hoang dã trong ta sẽ được chính bàn tay ta điều khiển.

    Hình phạt, trách mắng những điều nhỏ nhặt là những thứ làm mình phục tùng tuyệt đối từ khi còn nhỏ, bởi mình không biết hậu quả như thế nào. Nhưng dần dần lớn lên, nhận thức nhiều với sự hiểu biết; khi biết mình đang làm gì, đứng ở vị trí nào, mình dường như bị chai lỳ với thứ được gọi là sai lầm. Nhưng vẫn khó chịu khi sai lầm của mình gây ra nhiều hậu quả không lường trước được.

    Khi còn nhỏ ta được mài giũa bằng những hình phạt, học cách chịu trách nhiệm, đôi lúc vẫn được bao bọc khi phạm phải sai lầm. Khi lớn lên ta phải đối mặt với nó, kiểm soát nó, chịu trách nhiệm với nó vì nó ảnh hưởng đến tương lai ta.

    Tóm lại, sai lầm chỉ là những vấp chân của bạn. Bạn hiểu được cách thức bạn đi, làm gì, hay hướng đến; thì bạn vẫn sẽ đứng dậy đi theo hướng bạn chọn. Vì vậy, sợ phạt hay trách mắng là ẩn dụ cho việc, bạn có sợ đau khi bị vấp té không. Mà thường ai biết bạn vấp té lúc nào, đó là diễn biến ngẫu nhiên không thể đoán trước, bạn có quyền chọn sợ đau hoặc không sợ đau. Điều đó không quan trọng, quan trọng là bạn vẫn có thể đứng dậy được sau cơn đau đó và đi tiếp con đường của mình. Là mọi chuyện vẫn sẽ ổn thôi.

    Đó là những suy nghĩ của mình. Cảm ơn bạn vì đã chịu khó bỏ thời gian, đọc những câu dài dòng như thế này. Chúc bạn có 1 ngày tốt lành.
     
    Phượng Chiếu Ngọc thích bài này.
  8. Tam thập tam thiên

    Bài viết:
    91
    Sợ hãi ai cũng gặp trong đời nhưng quan trọng là cách chiến thắng nỗi sợ đó.

    Sợ phạm sai lầm dẫn tới người khác chỉ trích. Nỗi sợ này xuất phát từ khi chúng ta còn trên ghế nhà trường rồi, sợ thầy cô trách mắng, bạn bè xa lánh chỉ trích; lớn lên vào xã hội lại sợ sếp không vừa lòng, sợ đồng nghiệp xa lánh.. đối với những điều này mình chỉ áp dụng một câu nói của Tào Tháo "thà ta phụ người thiên hạ chứ không để người thiên hạ phụ ta." Dù cả thiên hạ có chỉ trích và soi mói thì chỉ cần ta biết nó là đúng là được.

    Sợ sai lầm dẫn tới hậu quả. Cách chiến thắng nó chính là chấp nhận nó. Ví dụ nếu bạn muốn khởi nghiệp mà trong túi không có bao nhiêu rồi lại sợ thất bại sẽ không thể sống thì mình chỉ việc chấp nhận nó rồi lao vào làm hết mình vì mình biết dù thế nào thì mình cũng phải thành công không còn chỗ trống cho nỗi sợ, còn như chưa chuẩn bị tâm lý đầy đủ tốt hơn hết đừng làm gì cả.

    Đây là quan điểm cá nhân của mình, mọi người cùng chia sẻ nhé.
     
  9. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Mình rất sợ khi phải đối mặt với sai lầm cho dù sai lầm ấy không có quy định về hình phạt phải nhận. Bởi vì dù không có hình phạt chính thức nhưng chính mình sẽ tự trách móc bản thân vì sao lại mắc một lỗi lầm nhỏ xíu tới vậy? (thường thì những sai lầm nhỏ sẽ không có hình phạt mà chỉ bị nhắc nhở hay cảnh cáo).

    Và mình cũng lại càng sợ hơn chính là khi mọi người mặc kệ mình, không có ai trách móc, chẳng có ai nhắc nhở, góp ý về những lỗi mà mình đã phạm phải. Xin thề là mình vô cùng biết ơn những ai đã thẳng thắn góp ý những lỗi lầm mà mình vô tình phạm phải! Những lúc như thế mình thật sự rất là biết ơn họ!

    Ví dụ như khi mình đã làm xong một bài tập tiếng Hàn, mình đã check rất kỹ và cảm thấy tự hào vì đã tự hoàn thành được bài tập khó. Nhưng khi nộp bài thì câu trả lời của mình lại bị sai vài lỗi ngữ pháp nhỏ. Chính vì vậy mình rất sợ làm sai nhưng lại không biết rằng bản thân đã sai và không nhận ra bản thân sai ở đâu để tương lai không mắc phải sai lầm tương tự như vậy.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...