Mình bắt gặp bài thơ này của Tú Mỡ hồi đọc cuốn "Tiếng Việt thực hành" (cũng quên tác giả luôn), quá ít dữ liệu về bài thơ, thậm chí không tìm thấy tên, tìm trên mạng cũng chỉ có nội dung bài thơ. Xin phép chia sẻ với các bạn: Mênh mông muôn mẫu một màu mưa Mỏi mắt miên man mãi mịt mờ Mộng mị mỏi mòn mai một một Mỹ miều may mắn mấy mà mơ. (Tú Mỡ)