TIẾNG THƠ. Một chút hi vọng, Một chút mộng mơ, Một chút mong chờ, Và đời nên thơ. * * * Tôi đang nói về một ngày mai, Khi mây bông đang trôi hửng hờ. Rồi tôi thấy chim mơ giữa trời, Giữa cuộc đời giữa những lời bay. Tôi chẳng phải kẻ hay làm thơ Vì tôi chỉ gà mờ, nửa vời. Nhưng tôi mơ một ngày nào đó Lời thơ tôi góp đời thêm vui. * * * Sao phải buồn khi mới buổi sớm mai Nắng mới lên và hoa lài mới nở, Trắng tinh khôi và tuổi xuân mới mở. Người con gái đẹp khi lờ được niềm đau. Rồi mai đến, hãy mau mau thức dậy, Đón nắng trời và quây quần trước hiên. Tiếng chảo chiên và tiếng miệng trẻ nhỏ, Như nhỏ vào, từng giọt, tim ta. * * * Hay là mỗi sớm với li trà. Ô long, thái, đào ta đều pha. Nhìn trà mà lòng mượt mà, Thêm vào bàn bánh, niềm vui nào xa? Cứ nói sáng mãi, nắng chói quá. Sao không thử về dòm đêm buôn. Trên trời muôn vì sao xuống. Thêm dòng trăng chảy tuôn vào tim ta. * * * Cực nhọc có ai mà tha. Ai rồi cũng sẽ than mệt đấy thôi. Chỉ là đừng vội buông trôi, Hãy để lời hát chạm môi miệng này. Ngân lên bài ca đắm say, Bay lên trăng sáng đậu nơi cạnh giường. Cạnh giường có một khu vườn. Vườn ươm hoa quả, vườn trồng giấc mơ. Mơ vào thế giới nên thơ. Nơi bờ hạnh phúc, nơi bờ bình yên. * * * Giờ đây riêng ánh trăng tan, Và chút gió nhẹ đang vờn ngang nhiên. Mong gió nhỏ tiếng bình yên, Mang chút chữ vụn viền vào yêu thương. * * * Tác giả: Eve.