[Bài Thơ] Thả Tình Về Mênh Mông - Vivutheogio

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi vivutheogio, 5 Tháng mười 2021.

  1. vivutheogio Thời gian là tĩnh, thứ lưu động là con người

    Bài viết:
    37
    Đường lên dốc núi cô liêu

    Khói sương mộng mị

    Niềm yêu rối bời

    Lên non thả gió về trời

    Thả mây về núi

    Thả đời về không

    Thả tình về với mênh mông

    Thả em về với tuổi hồng mộng mơ

    Cho ta quên một bài thơ

    Ngày xưa trót thả bên bờ chiêm bao
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...