Phù Dung Sẽ Không Tàn Tác giả: Mèo A Mao Huỳnh Mai Em mang tên một loài hoa xinh đẹp Đáng tiếc rằng hoa nở lại chóng tàn Nên cuộc đời em cũng giống như hoa Cũng chóng tàn khi tình yêu đến. * * * Phù Dung sớm nở tối tàn Tình yêu anh đó cũng tàn theo hoa Mới nở đó nhiều người say đấm Đến tàn rồi cô bóng lẻ loi Em muốn nở để được trái tim anh Nhưng đáng tiếc lại vô cùng ngắn ngủi Em tàn rồi anh cũng quay bước ra đi Nếu Phù Dung không nở Thì sẽ không tàn đúng không anh? * * * Anh trở lại cuối đầu khẽ nói: Phù Dung sớm nở tối tàn Tình yêu anh đó cũng tàn theo hoa Em mong mỏi chờ anh trong hi vọng Nhưng không ngờ lại thất vọng ê chề Lặng lẽ khóc thầm trong đau thương hờn tủi Anh khiến em tàn trong một kiếp phù dung Anh trở lại tìm em trong ân hận Để trả lời câu hỏi em đặt cho chính mình "Nếu Phù Dung không nở Thì sẽ không tàn đúng không anh?" * * * Anh ôm lấy em mà trả lời rằng: Nếu Phù Dung không nở Thì đâu ai biết Phù Dung đẹp ra sao? Để luyến tiếc để vấn vương Khi hoa đã tàn rụng Dù cho hoa có sớm nở tối tàn Dù cho hoa có mỏng manh yếu ớt Nhưng Phù Dung vẫn mãi Không tàn trong lòng của anh. HẾT.