Nếu nước mắt mà hết những ưu phiền Thì ta sẽ khóc suốt đêm cùng ngày Nếu rượu mà xua hết những đắng cay Thì ta đây nguyện sẽ say suốt đời Khóc thật nhiều nhưng nước mắt đầy vơi Chỉ thêm mặn nơi bơ môi khoé mắt Bởi đời này ta mấy khi có được Bao niềm vui đã mất hết cả rồi Rượu có say cũng sẽ tỉnh lại thôi Sao quên được những mảnh đời cay đắng Lúc còn say thấy cuộc đời du lãng Tỉnh lại rồi lòng vẫn nặng niềm đau Tạo hóa ơi! Xin hãy cho phép màu Giải thoát đi, để kiếp sau ta được Sống cho mình chẳng phụ thuộc vào ai Cõi tạm trần gian ta thấy đâu có dài Mà sao lắm những "Bi- Ai- Tủi-Cực" Mệt mỏi rồi ta không còn muốn bước Tiếp con đường ngắn ngủi chẳng bình minh Cuối cuộc đời, ta xin nhận về mình Phần thua thiệt, cho đời người hạnh phúc /. Hết.