LỆ RU GIẤC LÍNH - Đình Viễn Hạ Trăng cao trăng sáng rợp trời Chiếu soi nhành liễu đợi mưa mấy mùa. Có anh lính trận miền xa Đêm ngày vác súng, giữ gìn biên cương. Mẹ anh tóc đã phai màu Đợi chờ anh mãi sao anh không về? Ngày xưa dưới lũy tre xanh Khăn lau nước mắt tiễn con lên đường. Bàn tay gầy guộc già nua Nâng niu anh hứa năm sau anh về. Giờ đây đã mấy mùa xuân Mẹ già lặng đứng dưới bờ tre xanh. Đợi con, nước mắt đầm đìa Con đi chẳng thấy thư về hồi âm. Chàng lính ở chốn biên thùy Nhớ quê, nhớ mẹ, trong lòng quặn đau. Biên cương còn giặc xâm lăng Con đành lỗi hẹn, đừng chờ mẹ ơi. Chiều chiều chim nhạn kêu chiều Mẹ già lẻ bóng chín chiều ruột đau. * * * Chàng lính hiếu thảo kiên cường Ra quân đánh trận, anh hy sinh rồi. Quê nhà mẹ ngóng tin con Con ơi con bỏ mẹ già đành sao? Rừng xanh yên giấc ru anh Niềm vui đại thắng, vắng anh mất rồi. Rừng hoang núi thẳm, anh nằm Hóa thân sông núi nước Nam muôn đời. Con ơi lời hứa năm nào Chiến tranh đã hết sao con không về? Gió đưa đưa lũy tre xanh Con xin nợ mẹ tháng ngày chăm lo. Con ngoan con đã mệt rồi Ngàn thu con ngủ giấc nồng mẹ ru. END