Bước chân chạp chững vào đời Ta đã bất ngờ phải đợi chờ nhau Nhớ sao tháng ngày thanh cao Rồi bước đi khi đã đủ thương đau Dẫu rằng đời lắm tai ương Ôi, ta thấm nhuần mùi hương nỗi nhớ Ôi, ta đã biết đau biết sợ Cả hành trình dài trả nợ cho ai Hiểu ra thì mình đã sai Để tiếc nuối này, chẳng biết bay xa Để đêm dài, ta chỉ ta Nằm ngẫm nghĩ mà lân la nỗi buồn Đâu văng vẳng một tiếng chuông Khi nỗi nhớ, niềm đau buông qua màn Nghe như hạnh phúc nhẹ nhàng Rồi nàng sẽ là người nâng nhang Kiếp con người, khép vội khép vàng Bởi ly tan, đã làm tan ước vọng Bởi dối gian, làm thất vọng lòng người Dấu chấm hết, tan tiếng cười Dấu chấm hết, làm chết mười năm thức trắng Dấu chấm hết. Ôi! Cay đắng! /. Hết.