Chỉ có một bầu trời Hay em cần ánh sao chớp tắt náu mình sau mảnh trăng sáng tỏ Nắng gió và mây trời là những bầu bạn quanh tôi Đi khắp muôn phương tìm em còn bao la thế gian chờ đợi Tôi nhặt nhạnh đám mây trắng ngần trôi dạt bể Thả hồn mình vào rồi nặn kẻ tôi trầm lắng mà chờ nắng xua tan Em có đi theo áng mây treo hồn tôi ôm lấy cả đất trời Hay bóng mây chầm chậm lướt làn tóc em bay Có đôi khi hồn tôi không cản nổi mây đen tụ hội Đem mưa xối đường thấm ướt ngàn hạt bụi vương vấn bờ vai Còn khi màn đêm xuống tôi bầu bạn cùng ai Ngoài ngọn gió cô độc gượng mình chạm vì sao vạn lý Gió bỏ rơi tôi giữa cánh đồng không hiu quạnh cuối mùa Trơ gốc lúa nhọn đâm vào ánh sao le lói gọi ngọn gió trên cao Em có nghe không gió đang thủ thỉ giữa những vì sao đêm Để tôi đưa sao xuống hút gió từng cơn về em nhé Hay em cần ánh sao chớp tắt náu mình sau mảnh trăng sáng tỏ Mà ngọn gió bầu bạn có cùng tôi đưa đôi bàn tay với đâu em Tôi chỉ có một bầu trời nắng gió và mây giản dị đơn sơ Để rong ruổi kiếm tìm nơi cư ngụ của chút tình sót lại Qua nhiều tháng năm hướng mây trôi xa dần nơi khởi sinh cơn gió Em cũng theo hướng ấy giữa bóng râm rẽ ngang vạn ngả đường. Hương 49