Lyrics Ice Paper: 傲雪凌霜披上头 勿显清高平心谋 只为清闲举杯醉 敢轻富贵笑王侯 仗笔天涯寻梦人 路人难得几回闻 若有知己共桥上 不枉此行度余生 春风吹 吹皱眉 百无一用的读书人 他摊开手掌对我说 怨我太啰嗦 怪我太笨拙 时辰正巧见了鬼 知之甚少倒了杯赔罪 敢问阁下是哪一位 生前是谁 她慢慢抬起头 曾几相逢的妆 哀泣似月如钩 不禁人心发慌 没时间介绍我自己 和妖怪讲什么道理 暗自下决心要逃离 奈何手无缚鸡之力 可转念一想人间更可怕 不如解救那故事中的她 双手还有些许温度 势必将你抽离束缚 赶在黎明破晓之际 找到属于你的归宿 傲雪凌霜披上头 勿显清高平心谋 只为清闲举杯醉 敢轻富贵笑王侯 仗笔天涯寻梦人 路人难得几回闻 若有知己共桥上 不枉此行度余生 孤矢: 不识书中仙 终日太疯癫 手握书卷踱步思量忽蹙眉耸肩 叹道 时运不济 数年屡试不第 不知还要熬多少春夏秋冬天 忽闻窗外传来了哀泣 遂循声而去见一白衣少女 不明其来历 且探听她来意 低头不语 却指向那远处的庙宇 她转身离去 也不知怎么就看得出神 跟到山野孤坟 这夜黑无人 可一介读书人 心里真是害 怕遇到个野匪巫人 或是野鬼孤魂 她似笑非笑 绰约多姿 媚眼如丝 着实慑人心魄 一时竟不知 此是现实幻影还是被梦 境缚之 Ice Paper: 傲雪凌霜披上头 勿显清高平心谋 只为清闲举杯醉 敢轻富贵笑王侯 仗笔天涯寻梦人 路人难得几回闻 若有知己共桥上 不枉此行度余生 Pinyin Ice Paper: Ào xuě líng shuāng pī shàngtou wù xiǎn qīng gāopíng xīn móu Zhǐ wèi qīngxían jǔ bēi zùi gǎn qīng fùgùi xìao wánghóu Zhàng bǐ tiānyá xún mèng rén lùrén nándé jǐ húi wén Ruò yǒu zhījǐ gòng qíao shàng bù wǎng cǐ xíng dù yúshēng Chūnfēng chuī chuī zhòuméi Bǎi wú yī yòng de dúshūrén Tā tān kāi shǒuzhǎng dùi wǒ shuō Yùan wǒ tài luōsuo gùaiwǒ tài bènzhuō Shíchén zhèngqiǎo jìanle guǐ Zhīzhī shèn shǎo dàole bēi péizùi Gǎn wèn géxìa shì nǎ yī wèi shēngqían shì shéi Tā màn man tái qǐtóu céng jǐ xiāngféng de zhuāng āiqì shì yuè rú gōu bùjīn rénxīn fāhuāng Méi shíjiān jièshào wǒ zìjǐ Hé yāogùai jiǎng shénme dàolǐ Ànzì xìa juéxīn yào táolí Nàihé shǒu wú fù jī zhī lì Kě zhuǎnnìan yī xiǎng rénjiān gèng kěpà Bùrú jiějìu nà gùshì zhōng de tā Shuāngshǒu hái yǒu xiēxǔ wēndù Shìbì jiāng nǐ chōu lí shùfù Gǎn zài límíng pòxiǎo zhī jì Zhǎodào shǔyú nǐ de guīsù Ào xuě líng shuāng pī shàngtou wù xiǎn qīng gāopíng xīn móu Zhǐ wèi qīngxían jǔ bēi zùi gǎn qīng fùgùi xìao wánghóu Zhàng bǐ tiānyá xún mèng rén lùrén nándé jǐ húi wén Ruò yǒu zhījǐ gòng qíao shàng bù wǎng cǐ xíng dù yúshēng Gū shǐ: Bù shí shū zhōng xiān zhōngrì tài fēngdiān Shǒu wò shūjùan duò bù sīliang hū cù méi sǒngjiān Tàn dào shíyùn bùjì shù nían lǚ shì bù dì Bùzhī hái yào áo duōshǎo chūn xìa qiūdōng tiān Hū wén chuāngwài zhùan láile āiqì Sùi xún shēng ér qù jìan yī báiyī shàonǚ Bùmíng qí láilì qiě tàntīng tā láiyì Dītóu bù yǔ què zhǐxìang nà yuǎn chǔ de mìaoyǔ Tā zhuǎnshēn lí qù yě bùzhī zěnme jìu kàn dé chūshén Gēn dào shānyě gū fén zhè yè hēi wú rén Kè yījiè dúshūrén xīnlǐ zhēnshi hài Pà yù dào gè yě fěi wū rén huò shì yě guǐ gū hún Tā sì xìao fēixìao chuòyuē duō zī mèi yǎn rú sī Zhuóshí shè rén xīnpò yīshí jìng bùzhī Cǐ shì xìanshí hùanyǐng hái shì bèi mèngjìng fù zhī Ice Paper: Ào xuě líng shuāng pī shàngtou wù xiǎn qīng gāopíng xīn móu Zhǐ wèi qīngxían jǔ bēi zùi gǎn qīng fùgùi xìao wánghóu Zhàng bǐ tiānyá xún mèng rén lùrén nándé jǐ húi wén Ruò yǒu zhījǐ gòng qíao shàng bù wǎng cǐ xíng dù yúshēng Lời việt Chẳng màn sương tuyết phủ trên tóc Chớ để lộ mưu kế thâm sâu Chỉ vì nhàn hạ nên nâng chén say Dám xem nhẹ phú quý, cười chê bọn vương hầu Kẻ tìm mộng cầm bút lên chân trời Người qua đường nào ai nghe được (khúc nhạc hay) mấy hồi Nếu có tri kỉ cùng lên cầu Chuyến đi này chẳng uổng phí đời ta Gió xuân thổi khiến ta nhíu mày Trăm người đọc sách không có lấy một người hữu dụng Hắn mở lòng bàn tay nói với ta rằng Oán ta quá lắm lời, trách ta quá ngu si Đây là lúc thích hợp để gặp ma quỷ Hiểu biết còn ít nên nâng chén chuộc tội Dám hỏi các hạ là vị nào, sinh tiền là ai? Nàng ta chầm chậm ngẩng đầu lên Vài lớp trang điểm chồng lên nhau Khóc thương tựa trăng lưỡi liềm Khiến lòng người không ngăn được hốt hoảng Không có thời giờ giới thiệu bản thân Giảng đạo lí với yêu ma làm gì Thầm hạ quyết tâm muốn chạy trốn Cớ sao tay "trói gà không chặt" Nhưng ngẫm lại nhân gian còn đáng sợ hơn Không bằng giải cứu cô gái kia Đôi tay nàng vẫn còn chút hơi ấm Nên sẽ cởi bỏ ràng buộc cho nàng Nhưng phải kịp lúc trời còn chưa sáng Để nàng tìm lại nơi bản thân thuộc về Chẳng màn sương tuyết phủ trên tóc Chớ để lộ mưu kế thâm sâu Chỉ vì nhàn hạ nên nâng chén say Dám xem nhẹ phú quý, cười chê bọn vương hầu Kẻ tìm mộng cầm bút lên chân trời Người qua đường nào ai nghe được (khúc nhạc hay) mấy lần Nếu có tri kỉ cùng lên cầu Chuyến đi này chẳng uổng phí đời ta Không hiểu được Thư Trung Tiên, cả ngày như điên loạn Cầm sách trong tay đi đi lại lại, hết chau mày lại nhún vai Than thở thời vận xấu, mấy năm nay đều thi trượt Không biết còn phải chịu bao nhiêu mùa xuân hạ thu đông Chợt nghe ngoài cửa sổ truyền đến tiếng khóc thương Bèn lần theo tiếng khóc và gặp một thiếu nữ áo trắng Vì lai lịch bất minh nên thám thính mục đích của nàng Nàng cúi đầu không nói, tay chỉ về hướng ngôi miếu đằng xa Nàng quay người rời đi, không biết vì sao, ta nhìn đến xuất thần Đêm tối không người, theo chân nàng đến nơi sơn dã cô phần Dù là người đọc sách chính trực thì vẫn sợ Sợ gặp phải thổ phỉ, bà đồng hay cô hồn dã quỷ Nàng cười như không cười, muôn phần xinh đẹp, ánh mắt mê hoặc Khoảnh khắc ấy, ta đã hồn bay phách lạc Liệu đây là ảo ảnh giữa hiện thực hay chỉ là cảnh mộng? Chẳng màn sương tuyết phủ trên tóc Chớ để lộ mưu kế thâm sâu Chỉ vì nhàn hạ nên nâng chén say Dám xem nhẹ phú quý, cười chê bọn vương hầu Kẻ tìm mộng cầm bút lên chân trời Người qua đường nào ai nghe được (khúc nhạc hay) mấy hồi Nếu có tri kỉ cùng lên cầu Chuyến đi này chẳng uổng phí đời ta