Bạc Chin Thói đời bạc bẽo lắm vô danh Khác nào cún bé thích chạy quanh Ăn không rảnh rỗi chạy đi cắn Cắn càn cắn lại lại cắn theo... Rủ nhau núp bóng cây tùng bách Chủ chưa mở bát, boss lên sàn Một cân tất cả, game hay lắm Bỏ cả mà đi, miệng ngậm tăm! Cây vừa em núp, cây cao né Phái bè em mạnh, mạnh cái tay Tay huơ huơ múa, tay em vẽ Chuột nhắt trong nhà, chít chít kêu. Than ôi thói đời lạ như thế Sân si trên mạng, được gì chăng? Tay cầm mồi lửa, nhà em cháy Sang nhà bên cạnh, lửa cầm theo. Đồng đăng đốt đuốc nhà bên cạnh "Sờ Mó" làm gì - anh biết không? Đưa tay dập lửa, một tí xíu Lửa trong tâm can, chả thèm xem. Giấy tờ đánh điện, em báo cáo "Mốt" gì kì lạ, mặt ngó lơ À hoá ra là, cùng đồng bọn "Duyệt đếch gì em, thằng vô danh". Miệng lưỡi thế gian luôn như thế Nói người khác chứ đâu nói mình Tường Vy hoa nở, trong đám bãi Khác nào hoa nhài, toạ bãi ôi! "Thắng bại rõ ràng, em gì ơi Nhà em sắp gãy, chống đi kìa Không kẻo lại như nhà bên ấy Anh phá bên này, tới nhà em!" Ê chuyện có gì kì lạ thế - Đóng cửa hết rồi, đồ vô danh! Vĩ nhân ôi lại lắm thê lê - Sắp đóng rồi, em gì ơi ơi! Tường Vy hoa nở, thơm một góc Sáo thổi vi vu, gãy làm đôi Tĩnh toạ trong tâm, tâm lại nát Băng tan từ lâu, sao vẫn hàn? Nhan dung đẹp đẽ, tâm như ác Trung nhân một người, sao rẽ đôi? San giang yên lặng, chưa lên tiếng Ngạo nghễ yêu kiều, một nữ nhân! Thói đời hả hê luôn như thế Bạc bẽo đơn côi một góc trời!