Ba Tháng Rồi Sài Gòn Ơi! Ba tháng rồi chứ có ít gì đâu, Sài Gòn gian nan kêu trời mà chẳng thấu. Tin tức đưa ra mỗi ngày càng thêm xấu, Biết đến khi nào cuộc sống mới bình an. Ba tháng rồi ôi lắm nỗi gian nan, Mất việc, không lương, khắp nơi ngừng buôn bán. Phong tỏa, cách ly bao mảnh đời ngao ngán, Xí nghiệp, công trình ngưng hoạt động đình công. Ba tháng rồi với bao nỗi chờ mong, Nhớ mẹ thương ba quê nhà đang trông ngóng. Tự nhủ cùng nhau rồi sẽ qua nhanh chóng, Không vất vả nào kéo dài mãi được đâu. Ba tháng rồi xem ra cũng khá lâu, Chiến sĩ tuyến đầu vẫn miệt mài tranh đấu. Lắm lúc bảo nhau "tao thèm cơm mẹ nấu", Nhưng sứ mệnh còn đành gạt bỏ tình riêng. Ba tháng rồi nhịp sống vẫn ngã nghiêng, Những bữa cơm nghèo sớt chia nhau từng miếng. Thiếu thốn trăm bề mà khóc không thành tiếng, Người bệnh mỗi ngày giành sự sống từng giây. Ba tháng rồi xin dừng lại tại đây, Mệt mỏi đủ rồi Sài Gòn ai cũng thấy. Mong ước nhỏ nhoi và bình thường thế đấy, Mọi thứ trở về như vốn có của ngày xưa. Linh Vũ1992 (Gửi Sài Gòn - Thành phố mang tên Bác với lời chúc bình an).