Bà Mẹ Việt Nam Tác giả: Huỳnh Văn Nghệ Có mặt nước bốn ngàn năm lịch sử Bốn ngàn năm tranh sống với thời gian Máu anh hùng tô non sông cẩm tú Mồ hôi dân kết đọng ngọn lúa vàng Mẹ Việt Nam tuổi bốn mươi thế kỷ Gót Cà Mau đầu tận ải Nam Quan Cửu Long Giang, buông dài làn sóng tóc Dựa Trường Sơn, đứng gác Thái Bình Dương. Ngàn thuở trước làm dâu nhà Hồng Lạc Một giòng con hăm lăm triệu Tiên Rồng Con trung hiếu, trai khôn và gái đẹp Cùng mẹ hiền lo xây dựng non sông Có biển rộng, sông dài, rừng núi đẹp Đồng phì nhiêu, lúa mía ngập mênh mang Và âm thầm bao nhiêu vàng, than thép Dưới mỏ sâu chờ đợi bước vinh quang. Giặc cướp nước đánh hơi từ bốn phía Kéo về đây thực hiện mộng tham tàn Tên núi sông trờ thành tên chiến địa Chống xâm lăng thành truyền thống nhân dân. Gặp thời loạn, mẹ phất cờ khởi nghĩa Bầy con ngoan đứng dậy diệt quân thù. Lũ cướp nước đã bao phen khiếp vía Trở về quê không rửa kịp máu đầu. Nay giặc Pháp lại mang đầu trở lại. Dù tầm vông phải chọi với xe tăng Mẹ vững tin nơi bầy con trung hiếu Ngày mai đây diệt chúng cứu giang sơn. Rồi Việt Nam của rừng vàng biển bạc Của bình yên sáng lạng tiếng chim quyên Sẽ nguyên vẹn, mẹ nghe chăng khúc hát Khải hoàn ca từng nhịp đã vang lên. Chiến khu Đ, cuối 1946