Áo Trắng Má Hồng Tác Giả: Nguyễn Duy * Thướt tha áo trắng nói cười Để ta thương nhớ một thời áo nâu Tóc hoe hoe cháy trên đầu Ta và bạn gái cưỡi trâu học bài * Áo trắng là áo trắng ai Buồn phơ phất thuở ban mai tới trường Long lanh ngọn cỏ giọt sương Song song chân đất con đường xa xa * Áo trắng là áo trắng à Một hôm ta thấy bạn ta thẹn thùng Vở che ngực nhú ngượng ngùng Ta ngơ ngẩn ngó má hồng hây hây * Áo trắng là áo trắng này Ngứa nga ngứa ngáy cỏ may trong lòng Bỗng dưng bạn ấy lấy chồng Bỏ ta lại giữa mùa đông xám trời * Áo trắng là áo trắng ơi Cho ta xin lại dáng người ngày xưa Cho ta tí tẹo thẫn thờ Ước chi người đó bây giờ là đây * Áo trắng là áo trắng bay Thấp tha thấp thoáng tháng ngày mỏng manh Rừng xanh ai nhuộm mà xanh Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng.. * (Đầu xuân 1992) Nguồn: Nguyễn Duy, Về , NXB Hội nhà văn, 1994