Anh và nỗi nhớ Có những lúc ngồi buồn trong hiu quạnh Nhìn màn đêm cứ tưởng mái tóc em Đưa tay lên chạm chút mong manh đó Tóc đâu rồi, chỉ chạm tới màn đêm Có những lúc nằm trọn trong thao thức Giấc mơ đầu anh muốn thấy dáng em Nhưng thật lạ chàng trai luôn thức giấc Thao thức hoài chỉ kịp để làm thơ Có những lúc trầm ngâm trong nỗi nhớ Phút yêu đầu chẳng có thể tàn phai Thêm ngày mai lại một ngày khờ dại Nỗi nhớ nàng hay nỗi nhớ của riêng tôi Có những lúc em hỏi khi nào anh mới lớn Để em được vỗ về ấm áp yêu thương Anh vụng về âm thầm cho qua chuyện Để bây giờ hai đứa đã chia phôi