Anh ở nơi đâu Đan Mộc ***** Khi em thấy bế tắc, anh ở nơi đâu? Khi em âu sầu, đường về quá tối Anh ở nơi đâu, khi em lạc lối Phố xá đông người, sao em thấy mỗi mình em Khi em nghĩ suy rối ren, nghe đời dằn vặt Anh ở nơi đâu, nghe không em đau thắt Yêu thương tương thông, tâm linh nối bắt Em chờ, em đợi, nào thấy đâu anh Em như ve kêu sầu mùa hè, không đến được trời xanh Cả đời không ai đáp trả, như em với anh Kêu than khản giọng, để gieo tin hi vọng Vì tình yêu, đem hơi thở trong lành mong ngóng tình yêu Anh ở nơi đâu, em làm sao cho anh hiểu Khi em đớn đau, bi thương em thầm tủi Anh ở nơi đâu, em khóc thương tình em giữa đêm khuya hắt hủi Đem tim mình, cớ gì đập vỡ tan tành để trao anh Anh ở nơi đâu, mai đây, tình yêu anh đủ mạnh Che chở em từ khoảng cách xa vời Một vòng trái đất, mãi là ngăn cách muôn đời Gần gũi bên mình, mà xa vợi tận nghìn năm Anh ở nơi đâu, anh thấu được sao nỗi xa xăm Của con tim yếu mềm, em đắn đo được mất Của con tim lẻ loi, em run sợ trước sự thật Sự thật đau lòng, anh có hề yêu em đâu! Em tội lá vàng trước thềm, thương bóng chim câu Khi anh mãi nơi đâu, yêu thương em dần chết Có lưu luyến gì, cũng không sao trở lại được Một thuở xanh lòng, xanh lá, xanh yêu thương Thôi anh cứ đi, đừng bịn rịn, em vấn vương Em sẽ tốt, ai đâu sầu thương mãi mãi? Anh cứ đi đi, chớ, đừng quay lại Em nhủ lòng mình, đủ mạnh, quên anh Em không còn yêu, không chờ, và quên chóng vánh Những ngày, những tháng, những năm yêu Rồi em quên thôi, nhớ chi để buồn hắt hiu Một gói tình trao đi, lại ghi địa chỉ nhầm lỡ Em sẽ quên đi lần đầu bỡ ngỡ Mắt anh dịu dàng, tay khẽ chạm tay Anh có ở nơi đâu, không cần để tâm, góc phố không cần hay Tiếng em thở dài, con tim trống rỗng Anh ở nơi đâu, em sầu thương chiếc bóng Trong cơn say đời, không chờ ngóng vai anh Anh có ở nơi đâu, ngày cũng trôi rất nhanh Tóc em ngày nào dài, giờ đã thành tóc ngắn Tình nồng thắm xưa kia dành cho anh, đã thành tình đắng Vạn kiếp muôn đời, không thắng nổi, nên em thua.