Anh ngủ thêm đi anh Em phải dậy lấy chồng Mùa thu vừa rụng lá Lòng em đã sang đông. Đừng cười và đừng khóc Đừng tin và đừng nghi Hãy bình thường mà sống Em lấy.. kẻo lỡ thì Anh bảo rằng rất yêu Rất thương và rất nhớ Rất cần nhưng không thể Cưới em? Chuyện trong thơ Chẳng cần phải lí do Giải thích và phân bua Chỉ cần anh im lặng Em đã hiểu: Mình thừa Ừ! Thôi em lấy chồng Chẳng còn gì luyến tiếc Ừ! Thôi lên xe hoa Bên chồng mà câm điếc Anh cứ ngủ say thôi Em dậy đeo nhẫn cưới Kẻ mắt môi cô dâu Tím ngực buồn rười rượi Yêu mà sao lại thế Thương mà sao vậy anh Em - đàn bà yếu đuối * * *Muốn đời mình duyên lành Nhưng anh đã không thể Mạnh mẽ để làm chồng Cởi áo mà không dám Mặc cho em váy hồng? Thì thôi anh ngủ đi Nhắm mắt và câm điếc Em cười nụ cuối cùng Giễu đời này quá nghiệt Nguồn: Nồng Nàn Phố, Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng, NXB Văn học, 2014