Anh thấy gì trong đôi mắt của em? Đó là quầng thâm...bao đêm không ngủ Con tim mỏi bởi sầu đau...ủ rũ Vì vết thương lòng xưa cũ chưa quên. Khao khát tìm một chốn thật bình yên Bỏ hết ưu tư lụy phiền trăn trở Trong đêm tối chẳng còn buồn...than thở Anh có thể làm chỗ dựa được không? Một người đàn bà dang dở tình duyên Muốn được ai ngồi cạnh bên...bớt nhọc Không biết anh có dối gian lừa lọc Làm em buồn...rồi lại khóc như mưa Nếu yêu em thì đừng có bông đùa Vì ngoài kia...nhiều lời chua chát lắm Anh có dám giơ tay cho em nắm Sánh bước cùng trên những dặm đường xa Vượt cản ngăn cùng em ngắm trăng ngà Hát với nhau một bài ca chung thủy Mặc kệ người đời dèm pha kể lể Sống hết mình dẫu dâu bể đục trong. Anh dám yêu người con gái này không?