[Lyrics] Ai Cũng Phải Lớn - Soobin Hoàng Sơn

Thảo luận trong 'Việt Nam' bắt đầu bởi Bao_Ngan12, 21 Tháng năm 2025.

  1. Bao_Ngan12 WABI - SABI

    Bài viết:
    764
    Ai Cũng Phải Lớn

    Thể hiện: Soobin Hoàng Sơn

    Ca khúc "Ai Cũng Phải Lớn" của Soobin Hoàng Sơn là một bản nhạc mang màu sắc sâu lắng, gợi nhiều suy tư về tuổi trẻ, trưởng thành và sự chia xa trong hành trình cuộc đời.

    Bài hát như một cuốn phim tua chậm về tuổi trẻ, nơi chúng ta: Chạy qua những ngày tháng ngây thơ và mộng mơ, Trải nghiệm đau thương, thất bại, và cả sự mất mát, Nhưng rồi vẫn phải.. lớn lên, dù có muốn hay không. Lời ca không hề oán trách mà mang âm hưởng của sự biết ơn, hoài niệm và chấp nhận. Dẫu có đớn đau, dẫu có chia xa – thì tất cả đều đáng quý.

    Soobin Hoàng Sơn không còn là "hoàng tử ballad" mơ mộng thuở nào – ở đây, anh trầm tĩnh, từng trải và đầy chiều sâu.

    "Ai Cũng Phải Lớn" không khiến ta khóc, nhưng dễ làm ta nghèn nghẹn. Đó là thứ cảm giác khi nhìn lại mình trong gương – thấy một phiên bản cũ đã rời đi, một phiên bản mới đang dần hiện hình.

    Không buồn, cũng không vui.

    Chỉ là.. đã trưởng thành.



    Lời bài hát:

    [Verse 1]

    Mỗi phút nhìn dòng đời chạy thật mau

    Tôi vẫn thầm cảm ơn bạn vì luôn ở bên tôi trọn vẹn

    Những vết xước trên đôi chân qua từng năm

    Tôi vẫn thầm cảm ơn đời vì đời đã thương tôi trọn vẹn

    [Pre-Chorus]Chậm vài giây thôi để ta nhìn lại những tháng năm thăng trầm

    Với hàng ngàn khoảnh khắc được ghi nhớ lặng thầm

    Dù cho con tim ta đã chai sạn hơn hôm qua

    Chẳng có điều gì phải mau quên

    [Chorus]Rồi một ngày ai cũng phải lớn

    Rồi tự mình chọn những lối đi

    Mình cùng trải qua những chuyến tàu

    Ngày mai có nát nhàu, bạn còn nhìn tôi như lúc đầu?

    Rồi một ngày ta sẽ biến mất

    Rồi còn lại ai sẽ nhắc tên?

    Cành hồng mình trao lúc thiếu thời

    Nhìn nhau ánh mắt cười

    Và cùng nhìn về phía cuối trời

    [Verse 2]

    Yeah

    Khi màn đêm dần buông, lúc bình yên trong ta tìm về

    Giấu mình sau màn sương, trong mộng mơ lo toan bộn bề

    Khi giấc mơ chưa khép lại, ta biết ta phải tồn tại

    Ra ngoài kia xông pha tìm thời và như Sinbad muốn ra khơi

    Cuộc sống vốn dĩ khác nhau, phải nếm hết những nỗi đau

    Dù quá khứ có thế nào, thì chẳng có gì để khiến ta phải giấu đi

    Giấu đi những gì quý nhất của mình

    [Pre-Chorus]Chậm vài giây thôi để ta nhìn lại những tháng năm thăng trầm

    Với hàng ngàn khoảnh khắc được ghi nhớ lặng thầm

    Dù cho con tim ta đã chai sạn hơn hôm qua

    Chẳng có điều gì phải mau quên

    [Chorus]Rồi một ngày ai cũng phải lớn

    Rồi tự mình chọn những lối đi

    Mình cùng trải qua những chuyến tàu

    Ngày mai có nát nhàu, bạn còn nhìn tôi như lúc đầu?

    Rồi một ngày ta sẽ biến mất

    Rồi còn lại ai sẽ nhắc tên?

    Cành hồng mình trao lúc thiếu thời

    Nhìn nhau ánh mắt cười

    Và cùng nhìn về phía cuối trời

    [Bridge]Xung quanh bao mùa thay lá

    Vạn vật có đổi thay vẫn mang lời ca

    Là trái tim ai cô đơn

    Rồi bớt những nỗi buồn hơn

    Hãy nói ta không đi sai đường đi

    [Breakdown]Rồi một ngày ai cũng phải lớn

    [Chorus]Rồi một ngày ai cũng phải lớn

    Rồi tự mình chọn những lối đi

    Mình từng trải qua năm tháng dài

    Thành công hay thất bại, cuộc đời chạy đi sao lấy lại?

    Rồi một ngày ta sẽ biến mất

    Rồi còn lại ai sẽ nhớ tên? Oh-oh

    Cành hồng mình trao lúc thiếu thời

    Nhìn nhau ánh mắt cười

    Và cùng nhìn về phía cuối trời

    [Outro]Phía cuối trời, phía cuối trời

    You might also like
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...