Ngôn Tình 5 Centimet Trên Giây [Hậu Kết] - Doreko Dosuki

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Doreko Dosuki, 16 Tháng bảy 2020.

  1. Doreko Dosuki

    Bài viết:
    6
    Tên truyện: 5 Centimet trên giây

    Tác giả: Doreko Dosuki

    Thể loại: Truyện ngắn​

    Anh băng qua đường ray. Một cây Anh Đào lớn đứng cạnh thanh chắn đường ray, vô số những cánh hoa rơi xuống, phủ trắng con đường rải nhựa. Anh nhìn những cách hoa đang chấp chới trên không và sực nghĩ ra...

    Năm centimet trên giây.

    Tiếng chuông vang lên, báo hiệu tàu sắp chạy qua, mang theo dư âm của hoài niệm, làm khuấy động không gian mùa xuân.

    Một cô gái đi ngược chiều anh. Đôi xăng đan trắng của cô gõ lách cách trên mặt sàn bê tông, nhưng âm thanh lảnh cảnh ấy mau chóng chìm lấp trong tiếng chuông hiệu leng keng. Đúng lúc hai người bước qua nhau, anh chợt thấy tim mình loé sáng.

    Hai người tiếp tục đi về hai hướng ngược chiều nhau. Nếu anh ngoái lại thì cô ấy cũng làm như vậy. Dù không có căn cứ gì, anh vẫn tin tưởng mảnh liệt vào điều đó.

    Băng qua đường ray xong, anh từ từ quay lại nhìn cô. Cô cũng từ từ quay người lại. Mắt họ giao nhau...

    Trái tim và kí ức trỗi lên cồn cào trong anh. Đúng khoảnh khắc đó, đoàn tàu chạy vụt qua, cắt đứt tầm nhìn của hai người.

    Liệu cô ấy có còn đứng đó, sau khi đoàn tàu chạy qua không?

    Anh tự hỏi.

    Nhưng điều đó có còn quan trọng với anh không? Nếu đúng là "cô ấy", chỉ thế thôi cũng đủ làm nên một phép màu.

    "Takaki - kun..."

    Một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên, một giọng nói trong trẻo, thanh thoát vang lên trong tiềm thức của anh. Đằng sau đoàn tàu kia, chẳng lẽ nào cô gái lúc nãy chính là "cô ấy", cô gái năm xưa?

    Anh nghĩ thầm trong đầu rồi bỗng quay mặt lại về phía đoàn tàu sắp qua khỏi. Anh hồi hộp chờ đợi... Bóng dáng cô bé năm xưa dần hiện ra trước mắt...

    "Năm centimet trên giây không chỉ là vận tốc của hoa Anh Đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu..."

    Cô gái cất lên câu nói ấy với một giọng nhẹ nhàng nhưng che dấu sau câu nói ấy lại là một nỗi buồn khó gọi tên.

    "Đúng... Đúng là cô ấy rồi, Akari..."

    Anh vội vàng bước đến bên cô gái dưới tán cây Anh Đào.

    "A... Akari - chan..."

    Anh ngần ngại gọi cái tên quen thuộc, tên của Akari - chan... Giọng nói tuy có chút e ngại nhưng lại chất chứa niền vui không xiếc.

    "Đúng rồi đấy, Takaki - kun. Vậy là chúng ta lại có thể ngắm hoa Anh Đào cùng nhau nữa rồi. Takaki - kun, cảm ơn cậu đã cùng ngắm hoa với tớ...một lần nữa!"

    Vậy là Akari và tôi...một lần nữa...đã cùng nhau ngắm đào rơi...

    Mình thực hiện được lời hứa rồi, lời hứa năm centimet trên giây!
    Hết
     
    VudeptraiChiên Min's thích bài này.
    Last edited by a moderator: 16 Tháng bảy 2020
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...