TỒI TỆ! TAO GHÉT CÁI TÍNH BẤT CẨN VÀ HAY QUÊN CỦA MÀY, TẠI SAO MÀY LẠI CÓ THỂ NGU ĐẾN MỨC VẬY, VỪA NGU VỪA BẤT CẨN. Cùng một chỗ để, trước đó không lâu mày đã bị lấy trộm mất son, băng keo.. Vậy mà lần này mày lại bất cẩn để TIỀN chỗ đó là tại sao vậy, mày quá bất cẩn, hay mày quá ngu để nhận ra mày đã đặt tiền ở chỗ đó. SỐ TIỀN ÍT ỎI ĐÓ LÀ CẢ THỜI GIAN, CÔNG SỨC MÀY BỎ VÀO ĐỂ CÓ ĐƯỢC, vậy mà mày lại để họ lấy trộm mất một cách dễ dàng. BỐN TRĂM CHÍN MƯƠI NGHÌN CÓ LẺ, số tiền chả là gì so với người khác, nhưng với mày, nó là tất cả, là hơn 3 ngày đi làm của mày, mày nghèo lắm, mày hiểu chứ. Ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, cố gắng tiết kiệm hết mức có thể, để dành dụm chút tiền ít ỏi đó để nộp tiền trọ. Vậy mà, mất rồi, mất hết rồi, không còn gì cả, tất cả là do mày, tại sao mày lại bất cẩn như vậy, trước giờ mày lúc nào cũng ngơ ngơ, hay quên, rồi bất cẩn như vậy, nhưng lần này thì hết rồi, mày còn gì nữa đâu, đồ vô dụng. Mà tao cũng không thể tin được mày lại ngu và bất cẩn đến mức qua gần 2 ngày mới phát hiện ra bị mất trộm tiền, thử hỏi có ai ngu như mày không kia chứ. Đến bao giờ thì mày mới thôi làm một đứa ăn hại như vậy, mày có biết mày tệ hết chỗ nói, lớn đầu mà không làm được gì, đã không giỏi kiếm tiền thì thôi, đằng này mày còn không giữ được tiền của mày nữa, thì mày sống làm gì vậy? Sống mà không mục đích, không định hướng, tiền cũng không có nốt, mày tồn tại có khác gì một con sinh vật sống qua ngày, còn không bằng một con gà. Mày còn không có lấy một ai để chia sẻ câu chuyện ngu dốt này. Tao hy vọng sau những lời này, mày sống tốt lên giùm tao. Đừng để sau 2 năm nữa, tao vẫn lại gặp mày trong hoàn cảnh không xu dính túi. Chào!
Bởi dị bạn biết đó, một trong những lí do tại sao tui không sử dụng tiền mặt nữa mà chuyển hoàn toàn sang sử dụng bằng momo zalo pay không sợ pố con thằng nào lấy trộm nữa
Mình cũng tính hay quên rồi mất đồ vậy đó bạn, nhưng mình im chả muốn nói vì người ta chả bao nhận cả, mất công cải nhau cho mệt
Mình không biết ai là người lấy cả, dãy trọ của mình hay có trộm lắm, mình viết ra để đỡ uất ức và cũng là bài học về sự cẩn thận cho bản thân.
Mình cảm thấy bạn đang tự chì chiết, đày đọa bản thân quá nhiều. Trước đây mình cũng từng như bạn. Khi làm hỏng một việc gì thì luôn nói những từ cay nghiệt.. bởi lúc đó mình nghĩ rằng: Phải nói những từ thô bạo như thế, thì bản thân mới nhận ra lỗi lầm mà sửa đổi. Nhưng, càng làm như thế mình lại càng trở nên đáng sợ và cau có. Và một kết quả vô cùng đau thương và kinh hoàng: Mọi người đều xa lánh mình. Đến bây giờ nghĩ lại, mình mới thấy họ sợ lại gần mình cũng là điều dễ hiểu. Bởi sẽ bị tai họa, sẽ bị chửi một cách oan uổng. Đó thực sự là một thời gian khó khăn. Mình nghĩ bạn nên tìm đến lời khuyên từ các chuyên gia, hoặc theo dõi những người nổi tiếng, được nhiều người yêu mến.. để xem họ đã cư xử như thế nào mà lại được mọi người quan tâm như vậy. Chúc bạn sớm tìm thấy sự bình yên nơi tâm hồn.
Bạn nói đúng, mọi người xa lánh tui thiệt, nhưng là vì tui quá ít nói, không khi mô chịu mở miệng giao tiếp trước với người khác á, chứ tánh tui hiền lắm, với mn tui không có khi mô nổi cáu hay tức giận đâu. Tui chỉ ghét với nổi khùng với chính tui thôi à. Tui cũng đang cố yêu tui hơn, nhưng mỗi ngày thức dậy hay lúc kết thúc 1 ngày, tui vẫn không loại bỏ được cảm giác chán ghét mình.