XE BUÝT SỐ 330 (375) Ở BẮC KINH NĂM 1995 Xe buýt 375 hiện tại đã được đổi thành tuyến Bắc Cung Môn - Tây Trực Môn. Lúc đầu nó được cho là số 333, sau đó là số 330, và sau đó là số 375. Đêm khuya ngày 14/11/1995, trời rét đậm, gió cũng rất mạnh. Một chiếc xe buýt từ từ chạy ra khỏi bến Viên Minh Viên và dừng tại trạm Cổng Nam Viên Minh Viên. Đây là chuyến cuối cùng trong ngày. Trên xe có một tài xế lớn tuổi và một nữ soát vé trẻ. Bốn hành khách bước lên xe gồm có một cặp vợ chồng trẻ, một bà già và một thanh niên trẻ tuổi. Sau khi lên xe, cặp vợ chồng trẻ này ngồi ở hàng ghế phía sau tài xế, nam thanh niên và bà cụ lần lượt ngồi ở hàng ghế đơn phía bên phải gần cửa trước. Chiếc xe bắt đầu di chuyển và đi về phía trạm cuối Hương Sơn. Màn đêm trở nên yên tĩnh hơn, âm thanh mà có thể nghe thấy chỉ là tiếng động cơ xe và hầu như không có xe cộ qua lại và người đi bộ trên đường. Bởi vì đêm tháng 11 ở Bắc Kinh rất lạnh, huống chi là nơi hẻo lánh như thế này. Xe đi tiếp sau khi qua khoảng 2 trạm, vừa qua bến Bắc Cung Môn khoảng 300m. Bỗng tài xế lớn tiếng mắng: "Bình thường giờ này chẳng thấy m. A nào. Hôm nay thì gặp cái quái gì vậy. Đứng đón xe mà còn không thèm đứng đúng trạm xe buýt." Mọi người nhìn ra thì thấy khoảng 100m có 2 người đang vẫy tay đón xe. Sau đó cô soát vé liền nói: "Dừng xe lại đón họ đi. Bên ngoài trời lạnh như vậy, với lại đây là chuyến cuối cùng rồi". Xe dừng lại, có 2 người đi lên. Không đúng, chính xác phải là 3 người. Bởi vì giữa 2 người đang đỡ 1 người nữa, họ không nói một lời nào và bước lên xe. Sau khi lên xe, người chính giữa cứ cuối đầu xuống. Hai người còn lại mặc áo choàng dài như triều phục thời Thanh, sắc mặt tái nhợt. Tất cả mọi người đều sợ h. Ãi, vẻ mặt ai cũng căng thẳng chỉ có tài xế tiếp tục lái xe về phía trước. Lúc này cô soát vé nói: "Đừng sợ, có thể họ quay phim cổ trang ở gần đây, chắc là uống quá nhiều nên không thay trang phục". Khi mọi người nghe cô ấy nói xong thì cũng bình tĩnh hơn. Chỉ có bà cụ không ngừng quay đầu, nghiêm mặt nhìn 3 người ngồi ở phía sau. Xe vẫn tiếp tục chạy. Sau khi xe chạy qua khoảng 3, 4 trạm. Đường vẫn vắng và gió vẫn mạnh. Chẳng có ai lên xe nữa, đôi vợ chồng trẻ đã xuống xe ở trạm trước. Tài xế và cô bán vé đang trò chuyện. Lúc này bà cụ bất ngờ đứng dậy, tát vào cậu thanh niên ngồi trước mặt. La hét rằng thanh niên đã lấy t. R. Ộ. M ví của bà. Cậu thanh niên bực tức đứng dậy mắng bà cụ: "Bà đã lớn tuổi như thế này rồi, sao còn ngậm m. Á. U phun người!". Bà cụ không nói gì dùng hai mắt nhìn chằm chằm vào cậu thanh niên và nắm chặt cổ áo anh ta, thế nào cũng không chịu buông tay. Cậu thanh niên đỏ bừng mặt, không nói nên lời. Bà cụ mở miệng nói: "Đồn cảnh sát ở phía trước, chúng ta hãy đến đó phân xử!". Người thanh niên nói: "Đi thì đi, ai sợ ai!". Xe dừng lại, bà cụ túm lấy cậu thanh niên xuống xe. Họ nhìn thấy chiếc xe buýt đã đi, bà cụ thở phào nhẹ nhõm. Người thanh niên miễn cưỡng nói: "Đồn c. Ảnh sát ở đâu?". Bà cụ nói: "Đồn gì mà đồn? Tôi vừa cứu mạng cậu đấy. Ba người lên xe vừa rồi không phải là người, là quỷ đấy." Cậu thanh niên nói: "Bà có phải bị thần k. I. N. H không? Tôi gặp bà mới là gặp q. U. Ỷ đây này." Nói rồi quay đầu định bỏ đi. Bà cụ bảo: "Cậu không tin cũng được, nhưng phải đợi tôi nói xong đã!". Cậu thanh niên dừng lại, bà cụ tiếp tục nói: "Tôi đã nghi ngờ họ từ khi lên xe, nên tôi cứ quay đầu nhìn họ. Nói ra thì trùng hợp, có thể gió từ cửa sổ thổi vào làm tôi thấy được mọi thứ, gió làm bay vạt áo dưới của họ, tôi thấy họ hoàn toàn không có chân!". Cậu thanh niên kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bà cụ, mặt đầy mồ hôi, không nói được lời nào. Bà cụ bảo: Cậu ngây ra đó làm gì? Còn không mau gọi c. Ảnh sát! ". Hôm sau, bến xe báo á. N chuyến xe cuối cùng đêm qua m. Ấ. T t. Í. C. H cùng một tài xế và một nữ soát vé. C. Ả. N. H s. Á. T đã nhanh chóng truy tìm người thanh niên bị cho là kẻ mất trí đã gọi điện vào đêm qua. Người thanh niên và bà cụ được tìm thấy sau đó hai giờ. Đêm hôm đó, tờ" Tin tức buổi tối Bắc Kinh "và tờ" Tin tức Bắc Kinh "đã nhanh chóng đưa tin tức gây chấn động này và thực hiện các cuộc phỏng vấn trực tiếp cậu thanh niên và bà cụ. Vào ngày thứ ba, cảnh sát tìm thấy chiếc xe buýt m. Ấ. T t. Í. C. H gần hồ chứa nước Mật Vân cách Hương Sơn hơn 100 km, và tìm thấy 3 t. H. I t. H. Ể đang p. H. Â. N h. Ủ. Y nặng trong xe buýt. Những điều khiến người ta hoài nghi lần lượt xuất hiện. Thứ nhất: Chiếc xe buýt không thể nào chạy hơn 100 km sau khi đã chạy cả một ngày, c. Ả. N. H s. Á. T cũng phát hiện ra bình xăng của chiếc xe hoàn toàn không phải xăng mà là m. Á. U. Thứ hai: Điều khiến chúng tôi khó hiểu hơn nữa là những cái x. Á. C được tìm thấy đã bị p. H. Â. N h. Ủ. Y nặng trong vòng chưa đầy hai ngày, điều này không thể xảy ra ngay cả trong mùa hè. Thứ ba: Sau khi c. Ả. N. H s. Á. T kiểm tra nghiêm ngặt các camera quan sát tại các ngã tư dẫn đến hồ Mật Vân đều không tìm thấy gì cả. NHÀ SỐ 81 TRIỀU NỘI (BẮC KINH) Ở mỗi thành phố đều có một số nơi gọi là" q. U. Ỷ trạch ", nhiều người chưa từng đến nhưng chắc hẳn họ đã từng nghe nói về chúng. Ví dụ như bệnh viện phong Cao Nhai ở HongKong, Lâm Gia Trạch số 37 ở Thượng Hải, Đới Lạp Lâu ở Nam Kinh và số 81 Triều Nội ở Bắc Kinh. Nói về" q. U. Ỷ trạch ", ngôi nhà m. A á. M thường đề cập đến một ngôi nhà mà trong ngôi nhà đó đã xảy ra những vụ g. I. Ế. T n. G. Ừ. Ơ. I, tự s. Á. T hoặc những cái c. H. Ế. T bất thường khác. Theo hệ thống cơ sở dữ liệu của một cơ quan bất động sản lớn, chỉ riêng số lượng nhà m. A ở Bắc Kinh đã lên tới gần 3.000 ngôi nhà, trong đó ở Triều Dương có nhiều nhất. Ngôi nhà m. A nổi tiếng nhất là số 81 Triều Nội. Ở phía bắc của đoạn phía đông của đường Triều Nội, có một tòa nhà ba tầng kiến trúc phương Tây bị bỏ h. O. A. N. G từ thời Dân Quốc. Số 81 Triều Nội nằm trên con phố Triều Dương Môn phồn hoa, xung quanh là những ngôi nhà cao tầng càng làm nổi bật những ngôi nhà cổ. Tòa nhà này được cho là được xây dựng vào năm 1910 như một nhà thờ được xây dựng bởi hoàng đế cho người Anh, nhưng nó đã bị đình công sau khi c. H. I. Ế. N t. R. A. N. H bùng n. Ổ. Vào thời Dân Quốc, một sĩ quan q. U. Â. N đ. Ộ. I Quốc Dân Đảng sống ở đây, và ông ta đã cưới một người vợ lẽ vào thời điểm đó. Sau đó, Quốc dân đảng lần lượt bị đánh bại và dần đi đến hồi kết, ông ta vội vàng mang theo gia đình bỏ trốn sang Đài Loan, nhưng vì một lý do nào đó, ông ta để lại vợ lẽ ở lại ngôi nhà này, sau đó cô đã t. R. E. O c. Ổ t. Ự t. Ử bên trong. Từ đó mỗi khi trăng tròn vào lúc nửa đêm, ở số 81 Triều Nội sẽ vang lên những âm thanh như tiếng m. A khóc, tiếng sói tru, vào những đêm mưa bão thậm chí còn có cả tiếng ném chai rượu, tiếng thủy tinh vỡ, tiếng cãi vã. Sau khi nghe câu chuyện này, một số người đã đến đó để trải nghiệm tận mắt, người ta nói rằng khi họ đến gần ngôi nhà này, họ cảm thấy rất lạnh. Và cảm giác lạnh lẽo này là có thật, có người cũng đã tiến hành thí nghiệm và nhận thấy nhiệt độ ở trong số 81 Triều Nội thấp hơn vài độ so với bên ngoài. Câu chuyện thứ hai về ngôi nhà này diễn ra vào khoảng năm 2000. Nghe nói khi đó, ngôi nhà này đã bị bỏ hoang và c. H. Í. N. H p. H. Ủ đã tiến hành trùng tu lại. Vào một đêm hè năm 2001, khi một số công nhân tại công trường đã uống quá say và đi xuống tầng hầm căn hộ để tìm chỗ đi vệ sinh thì nhìn thấy một nơi b. Í ẩ. N, được bịt kín bằng gạch. Không ngăn được sự tò mò, họ đã quyết định vào xem bên trong có gì và không bao giờ trở ra nữa. QUẢNG CÁO ĐƯỜNG SẮT CỬU LONG Ở HONGKONG (1993) Quảng cáo đường sắt Quảng Châu - Cửu Long năm 1993 đã gây chấn động ở HongKong! Có lẽ đây là câu chuyện mà nhiều người nhìn thấy m. A nhất. Đạo diễn vào một đêm khuya khi xem lại đoạn quảng cáo và phát hiện ra những cảnh kỳ lạ. Đoạn phim quay 7 đứa trẻ đang chơi trò chơi xe lửa với tay đặt trên vai người đứng trước. Tuy nhiên cuối cảnh quay xuất hiện thêm 1 người. Đứa trẻ bị đứa bé bí ẩn này đặt tay lên vai đã c. H. Ế. T không lâu sau đó. Đoạn quảng cáo ngay lập tức bị ngừng phát sóng nhưng vẫn gây xôn xao một thời gian dài. Báo cáo rằng có 7 đứa trẻ tham gia vào đội hình, nhưng từ hình trên, thực sự có đến 8 đứa trẻ! 1. Nam: Áo caro đỏ, nón caro, yếm đỏ, vớ đen. 2. Nữ: Hơi lùn, tóc chẻ thắt bím, áo cổ tròn. 3. Nam: Tai to, áo xám, cổ áo caro tròn, đứa trẻ đứng thứ 3 trong cảnh thứ 2. 4. Nữ: Khá cao, tóc mái thắt bím, áo trắng, váy ngắn. 5. Nam: Đồ đen, chỉ xuất hiện 1 lần. 6. Nam: Mập, mũ caro, yếm đen. 7. Nữ: Áo trắng, váy dài trắng, mặc yếm, hai bên tóc cài nơ trắng. BÀ LÃO MẶT MÈO Ở CÁP NHĨ TÂN 1995-1996. Kể rằng có một bà lão ở Cáp Nhĩ Tân đã cãi nhau với con dâu và treo cổ tự tử, sau khi t. Ự t. Ử thì được l. I. Ệ. M và đặt trong quan t. À. I. Lúc này, một con mèo mướp do bà ấy nuôi nhảy qua người bà, bà già ngồi dậy với nửa khuôn mặt là người nửa khuôn mặt là mèo. Con trai bà vô cùng hoảng sợ. Bà lão khi sống lại thì đã cào c. H. Ế. T hàng xóm bên cạnh nhà. Con trai bà lợi dụng lúc này đã bỏ chạy, vừa chạy vừa hét" T. Ử t. H. I mẹ tôi sống lại rồi!". Ở làng quê người dân thường ngủ sớm, buổi tối rất yên tĩnh hơn. Kể cũng lạ, lúc bình thường, nửa đêm có ai hét to như vậy thì chắc chắn sẽ kinh động đám chó trong thôn và làm chúng sủa lên. Nhưng đêm nay thì không hề nghe thấy tiếng chó sủa, thay vào đó tôi chỉ nghe thấy tiếng r. Ê. N sợ sệt của chúng. Đây là sự việc có thật xảy ra vào cuối thế kỷ trước, sử sách chính thống cũng đã ghi lại, sự r. Ù. N. G rợn của toàn bộ sự việc có thể so sánh với phim k. I. Nh dị! Vụ việc bà lão mặt mèo Cáp Nhĩ Tân có lẽ xảy ra trong khoảng thời gian từ 1995 đến 1996. Không nhớ chính xác thời gian, khi đó một đứa trẻ học lớp 5 cũng là một trong những nạn nhân và nhân chứng của bà lão mặt mèo Cáp Nhĩ Tân. Phong tục dân gian địa phương không cho súc vật đến gần người đã k. Huấtvì mọi người sợ rằng xác chết sẽ sống lại. Và bà lão này cũng tình cờ bị con mèo nhảy qua, và tình cờ sống lại. Sau khi sống lại, người ta đồn rằng bà lão có sở thích ăn t. Hịt người, nhưng ban đầu chỉ là dân làng đồn rằng bà lão muốn ă. Nt. Hịttrẻ em. Tuy nhiên, tin đồn này lúc đầu nhiều người không tin, chỉ xem là chuyện cười, nhưng về sau không biết chuyện gì đã xảy ra, tin đồn này bắt đầu lan rộng ra các làng khác, và có nhiều người bàn tán hơn. Sau đó, trường tiểu học địa phương đã tổ chức một cuộc họp phụ huynh đặc biệt cho sự kiện này, và nội dung của cuộc họp phụ huynh này là: 1. Học sinh phải đi học cùng nhau. 2. Học sinh phải buộc một sợi dây đỏ đến trường (sợi dây màu đỏ được cho là có thể xua đuổi ma quỷ) Vì chưa tìm thấy bà cụ ăn thịtngười, trẻ em ở Hắc Long Giang rất sợ hãi và không dám đến trường! Sau này nghe nói sự việc bà lão ă. N t. H. Ị. T người làm kinh động đến chính quyền trung ương và quân đội đã được điều động. Sau đó đã tìm thấy bà cụ và bà đã c. Hết sau khi bị một người lính bắn vào đầu Dịch từ weibo