Chương 15
Đàn em đi theo Tuấn Chung Quốc lâu nay đương nhiên biết ý anh là gì. Chắc chắn người này đã đắc tội với đại ca mới như thế. Điều anh ta muốn chính là bọn họ trước mặt anh vũ nhục người này.
"Cảm.. cảm ơn đại ca.."
Tên thuộc hạ kia cảm ơn một tiếng, xoay ngang nhìn đàn em nháy mắt ra...
CHƯƠNG 14
Ngồi bên giường nhìn Trịnh Hạo Thạc nhắm mắt ngủ, hơi thở đều đặn liền thấy an tâm một chút.
Nghe bác sĩ nói tình hình cậu ta Tuấn Chung Quốc thấy bản thân có lẽ hơi mạnh tay, lại không nghĩ tát hai cái lại ngất đi.
Đem tay vươn lên xoa xoa hai bên má Trịnh Hạo Thạc, còn nhẹ nhàng...
CHƯƠNG 13
*Chát*
Tuấn Chung Quốc không nhẹ nhàng xuống tay cho cậu một cái tát.
Trịnh Hạo Thạc đau đớn tay theo đó ôm bên mặt lệch về một bên, mặt nhăn lại.
"Tôi không dặn cậu là không được đi lại lung tung sao? Giờ thì sao, lại cả gan thả người.."
"Tôi.. tôi.."
"Tôi thế nào? Bị nam nhân...
CHƯƠNG 12
Tuấn Chung Quốc vẫn như cũ mặt băng lãnh chẳng có tí cảm xúc lái xe, bên cạnh ghế lái là Trịnh Hạo Thạc ngồi ngay ngắn nhìn con đường phía trước kéo vụt lại đằng sau.
Thoáng chốc nhìn sang Tuấn Chung Quốc lại thấy anh ta trầm ngâm Trịnh Hạo Thạc ngậm ngùi lại nhìn ra bên ngoài, con...
CHƯƠNG 11
Tuấn Chung Quốc bước lên tầng trên biệt thự, ném đại áo khoác bên ngoài chân liêu xiêu bước vào phòng lớn.
Gương mặt có chút đo đỏ vì rượu, áo trắng bên trong đã nới lỏng cravat bung ra hai ba cúc áo.
Bước chân say khướt nhưng vẫn vững vàng như một đại ca.
Bước đến ngồi bên giường...
Chương 10
Tuấn Chung Quốc bước lên tầng trên biệt thự, ném đại áo khoác bên ngoài chân liêu xiêu bước vào phòng lớn.
Gương mặt có chút đo đỏ vì rượu, áo trắng bên trong đã nới lỏng cravat bung ra hai ba cúc áo.
Bước chân say khướt nhưng vẫn vững vàng như một đại ca.
Bước đến ngồi bên giường...
Chương 9
Hoành Kha bật cười. Tuấn Chung Quốc người này quả thật không biết đùa, anh đương nhiên cũng thế.. nhưng trước mặt là ông trùm trẻ tuổi nổi tiếng, lần này anh muốn giao dịch chính là bước đầu tìm hiểu vài vấn đề.
"Haha.. tôi muốn mua hàng của anh. Hai xe thuốc lá vừa nhập. Thế nào.."...
Chương 8
Thân ảnh ôm gối trốn vào một góc phòng nhỏ mặt vùi sâu sợ hãi, tựa hồ muốn trốn tránh cả thế giới.
Định ngồi rụp xuống nhưng lại đụng đến vết thương Trịnh Hạo Thạc nhăn mày tay xoa xoa nơi bụng. Vén áo lên là từng mảng xanh tím của vết bằm.
Nhớ lại đêm hôm đó hắn ra tay thực bạo lực...
Chương 7
Trịnh Hạo Thạc đem túi thức ăn về nhà, làm một vài thao tác chế biến lát sau liền bày ra món ngon.
Bình thường sẽ ăn cùng bác Ngô nhưng hiện tại chỉ có một mình.
Tuy hiện tại bắt buộc như thế nhưng ngày trước Trịnh Hạo Thạc đã có nhắc đến chuyện này, nếu bác Ngô nhớ thì cứ về ở với...
Chương 6
Tuấn Chung Quốc trầm tư, ngồi trên bàn làm việc nhìn xuống giường lớn có thân ảnh yếu ớt đang nhắm chặt mắt.
Trịnh Hạo Thạc làm anh phải chủ động bắt ép cậu lên giường, chuyện này nhất thời làm Tuấn Chung Quốc phải suy nghĩ nhiều.
Chỉ thế thôi trong mắt anh cùng thuộc hạ biết Trịnh...
CHƯƠNG 5
Lại quên mua kem che.
Trịnh Hạo Thạc rầu rĩ cảm thán, rửa sạch mặt mày dùng khăn bông lau đi, lấy trong ngăn kéo ra miếng dán màu trắng hình vuông quen thuộc gỡ ra dán lên má trái trên mặt.
Lại nhớ đến ngày hôm đó liền bất an, không biết lúc cậu ngất đi hắn có biết được bí mật này...
Chương 4
"Anh đừng nói bậy. Tôi là con trai.. mau thả tôi về, anh dám làm gì tôi.. tôi sẽ báo cảnh sát.."
"Bảo cậu tìm hiểu tôi đã tìm chưa. Cậu nghĩ cảnh sát sẽ tin cậu à. Được tôi chọn trúng đã rất may mắn rồi, hiện tại không cần giả ngây thơ.."
Trịnh Hạo Thạc trố mặt nghe lời vô lí kia...
Chương 3
Phòng làm việc rộng lớn, cách bày trí không hề tạo cho người khác cảm giác thoải mái, bước vào chỉ xộc lên mùi hương khiến người khác rùng mình, e dè. Đến bức tranh trên tường cũng là loại màu sắc đen tối, đương nhiên nơi này không thích hợp cho con gái hay trẻ nhỏ.
Mẫn Doãn Khởi bước...
CHƯƠNG 2
Đúng giờ lại đến quán càphê làm việc. Trịnh Hạo Thạc hôm nay không đóng giả thành nữ nhân nữa, điều này cũng không quan trọng mấy.
Bước lên bục sân khấu nhìn bao quát khắp quán Trịnh Hạo Thạc kinh ngạc mở to mắt. Không có một người, quán vắng lặng duy chỉ có một người đàn ông âu phục...
Chương 1
Nam nhân tỏ ra bài xích với thứ thức uống trước mặt, tâm tình cực kì chán nản không hiểu sao đã ý thức ngồi ở đây. Nếu để người khác biết anh ngồi trong quán cà phê nhỏ hẹp này chẳng phải thắc mắc đến u não rồi sao.
Tay đương nhiên không động đến chống cằm thuận theo bản tính vốn có...
KHÚC CA
Tác giả: Dao Dao
Editor: Hopenhung
Nguồn: Wattpad (hopenhung)
văn án
"Trịnh Hạo Thạc nếu em dám cười nói với đàn ông khác tôi sẽ móc mắt, cắt tai hắn..
Trịnh Hạo Thạc nếu em nảy sinh dù chỉ một chút tình cảm nhỏ với ai khác, tôi sẽ dùng mọi cách bóp nát làm cho nó tắt nghẽn đi...