Chương 64
Cánh cửa gỗ phía sau đã bị đóng chặt bằng ma pháp đen, Ninh Tịnh trợn mắt, dùng sức vặn thử ổ khóa vài lần, phát hiện bản thân thật sự không có cách nào ra được.
A Tư Già Lạc phía sau cô phì cười. Thật ra, hắn tắm xong lâu rồi, hắn nói vậy chẳng qua muốn thấy Ninh Tịnh bối rối mà...
Chương 63
Hết cách, kỳ lân một sừng vốn là loài vật của Thiên giới, mấy năm gần đây mới được du nhập vào Ma giới, nó chưa thể thích ứng hoàn toàn với điều kiện sống tại Ma giới, tỉ lệ chết non rất cao. Do đó, trong thời kì sơ sinh, Marty có nhiệm vụ tập hợp tất cả chúng lại và nuôi dưỡng nhân...
Chương 62
Rất nhanh sau đó Ninh Tịnh đã hiểu ra thiết lập hệ thống nói đến là cái gì.
Bởi vì khi A Tư Già Lạc định tiến thêm bước nữa, Ninh Tịnh đột nhiên cảm giác lồng ngực căng chặt, một mùi tanh xộc lên từ cổ họng, cô không kiềm chế nổi xoay người nôn ra một ngụm máu.
Sắc mặt A Tư Già Lạc...
Chương 61
Người Thiên tộc có cánh là mặt hàng quý hiếm. Bỉ Đắc và Ai Mông không phải lần đầu làm việc này, thậm chí họ có cả khách quen. Ninh Tịnh bị bán cho một đại thần ở Verdoga với giá một trăm đồng vàng.
Sau khi để đám quý tộc kiểm tra nguồn hàng và xác nhận mua bán xong, thông thường...
Chương 60
Cửa vào Ma giới vẫn giống năm đó, là ánh sáng duy nhất trong Khoảng không hỗn độn tối tăm, chỉ cần đến là có thể nhận ra mà không cần tốn công đi tìm.
Trong màn sương mù dày đặc toàn mùi lưu huỳnh, lối vào Ma giới sừng sững hiên ngang, vách đá lởm chởm xấu xí, nham thạch tràn đầy mặt...
Chương 59
Căn cứ vào khoảng cách đến Thần hội mà toàn bộ Thiên giới chia làm 3 phần: Đỉnh trời, Thượng Thiên giới và Hạ Thiên giới.
Hầu hết những người sống trên Đỉnh trời đều là các nhân vật lớn có liên quan đến Thần hội. Tiến vào đây không chỉ cần tiền mà bạn còn phải có cánh. Đi xuống 1...
Chương 58
Ba năm sau.
Thiên giới.
Ninh Tịnh trán ướt đẫm mồ hôi, ôm một chồng sách dày đi qua hành lang, bước vào giữa thần đàn bài trí trang nhã.
Rất nhiều nơi theo thời gian ngày một trở nên thịnh vượng. Nhưng ngược lại Thần hội mấy năm gần đây trông có vẻ vắng vẻ hơn nhiều.
Cái gọi là...
Chương 57
Một đời này Ninh Tịnh chỉ nuôi Trứng Thối chưa đến 2 năm. Nhưng có lẽ do cô tận mắt chứng kiến Trứng Thối từ một quả trứng tròn phá vỏ trở thành rồng rồi đến hóa hình, cuối cùng trổ mã thành chàng trai hơn mười tuổi như hiện nay, nên mặc dù nuôi hắn 2 năm nhưng cô lại cảm giác đã nuôi...
Chương 55
"Ta đã nói rồi, làm sao con dân Thiên tộc chân chính có thể có mái tóc đen được, đây là màu sắc của ác ma".
"Nhất định là thế, thuỷ kính trước giờ chưa bao giờ dự đoán sai, nó đang nói cho chúng ta kẻ nào là kẻ có dã tâm".
"Theo thần dụ này, cô ta sớm muộn cũng phản bội Thiên tộc...
Chương 54
Người Thiên tộc sẽ thực hiện nghi lễ thành niên tại Thần hội vào ngày đầu tiên khi vừa tròn 18 tuổi. Ngày đầu tiên của nghi lễ diễn ra liên tục từ 10 giờ sáng đến mười giờ tối, Thần hội sẽ mở cửa Thần đàn Y Á cho tất cả con dân không phải nhân viên thần chức để họ có cơ hội được Thánh...
Chương 53
Lúng túng một khoảng thời gian dài, cuối cùng đêm nay thái độ của Trứng Thối đã dịu lại, rúc vào người Ninh Tịnh. Vảy rồng lạnh lẽo cách một lớp quần áo dán vào da khiến cô nổi một tầng da gà.
Cô chớp mắt, do dự một lúc mới duỗi tay ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Trứng Thối. Ngay khi lòng...
Chương 52
Ma giới mỗi ngày chỉ có 6 tiếng là ban ngày, 30 tiếng còn lại đều chìm trong bóng đêm. Brent dùng ma pháp Quang hệ chiếu sáng con đường phía trước. Có điều đối với Ninh Tịnh mà nói, trời càng tối càng có lợi cho cô trong việc che giấu động tĩnh bên trong ba lô - Không sai, bên trong...
Chương 51
Dù sắp đến giờ nghỉ rồi nhưng Brent vẫn ăn mặc chỉnh tề như kiểu chuẩn bị tham dự yến hội gì đó. Dải lụa xanh dương quấn quanh mái tóc màu vàng nhạt, áo choàng tuyết trắng sạch sẽ phẳng phiu, một đôi cánh lớn được thu gọn đằng sau lưng, che kín mít tầm mắt của Ninh Tịnh.
Ninh Tịnh...
Chương 50
Ninh Tịnh lau máu còn đọng lại trên đầu ngón tay. Thú con vừa phá xác theo bản năng sẽ khóc lóc đòi ăn, rồng cũng không ngoại lệ. Món ăn chủ yếu của chúng là các loại thịt.
Rồng là cỗ máy chiến đấu bất khả chiến bại khi chúng lớn lên. Sức chiến đấu của mỗi con rồng trưởng thành tương...
Chương 49
Buổi ngâm xướng kết thúc, hành lang Thần hội cũng vắng tanh không một bóng người. Ninh Tịnh bước ra khỏi cửa lớn Thần hội, vỗ cánh thử bay lên một đoạn nhỏ, sau khi xác định an toàn mới bắt đầu tăng tốc vỗ cánh bay thẳng về phía cổng Thiên giới.
Nhìn cánh cổng Thiên giới tráng lệ...
Chương 48: Oắt con thứ tư
Ánh nắng vàng nhạt rọi xuống mí mắt, Ninh Tịnh từ từ mở mắt, dưới tay kê một quyển sách rất dày có bìa màu trắng, cô đang nằm nghiêng trên một bậc thềm đá.
Ninh Tịnh mờ mịt ngồi dậy, nhìn ngó xung quanh một lượt. Ở đây giống như đang ở một thần điện nào đó, rộng rãi...
Chương 47
Gần đến buổi chung thẩm, mọi thứ vẫn êm đềm như cũ.
Những bằng chứng được đệ trình lên tòa đủ để đối phương ăn cơm tù trọn đời. Chỉ cần bọn chúng đi vào, thì nhất định sẽ không bao giờ còn cơ hội trở mình. Đám mây âm u bao phủ trên đầu đám người Sở Tinh Thụ cuối cùng đã tan biến...
Chương 46
Ninh Tịnh lập tức trợn trừng mắt: "!"
Hệ thống: "!"
Ninh Tịnh: "Đậu má, hệ thống. Sao hắn lại biết?"
Hệ thống: "Phụ nữ có giác quan thứ sáu, đàn ông có trực giác."
Cảm giác bây giờ của Ninh Tịnh, giống hệt như lúc lén lút ăn vụng dưới gậm bàn khi còn đi học, luôn đắc ý cho rằng...
Chương 45
Khốn kiếp thì khốn kiếp, chửi bới xong, nhiệm vụ cần làm vẫn phải làm. Sau nửa năm lái vòng lái vèo với việc xem mắt, người đàn ông Ninh Tịnh cần phụng chỉ yêu đương trong truyền thuyết cuối cùng đã xuất hiện.
Trước khi gặp anh ta lần đầu tiên, Ninh Tịnh chưa bao giờ tưởng tượng được...
Chương 44
Sở Tinh Trạch nghe vậy thì siết chặt đôi đũa trong tay
Hệ thống: "Đinh! Giá trị nhân phẩm giảm mạnh, tổng giá trị hiện tại: 0 điểm."
Ninh Tịnh: "..."
Nhân sinh vốn luôn thăng trầm, Ninh Tịnh cô đã sớm bĩnh tĩnh.
Sở Tinh Trạch buông đũa, thong thả lau miệng, lạnh nhạt lên tiếng...
Chương 43
Sau khi chứng kiến một màn gay mắt vừa rồi, hệ thống chịu đả kích tự động tắt máy cả đêm, chọc thế nào vẫn không xuất hiện. Cơn say của Ninh Tịnh cũng nháy mắt chạy mất tăm.
Một người một thống, tâm tình ai nấy đều phức tạp cả đêm.
Giữa trưa hôm sau, Ninh Tịnh mơ màng trong cơn say...
Chương 42
Chạy đi ngay giờ cao điểm tan tầm nên Ninh Tịnh bắt luôn taxi đỗ sẵn ven đường. Khi đi ngang qua cột đèn giao thông, phía dưới bóng chiều tà trải bóng, học sinh cao trung mặc đồng phục kéo bè kéo cánh qua đường, vừa đi vừa nhảy nhót, còn vui vẻ lớn tiếng cười đùa.
Ninh Tịnh chợt nhớ...
Chương 41
Việc Sở Tinh Trạch dọn đến chỗ Ninh Tịnh đã được quyết định một cách nhanh chóng như vậy. Cô không biết cậu dùng cách gì để có được sự đồng ý của Sở Tinh Thụ - nói không chừng, cậu vốn dĩ chẳng cần phí tý công sức nào đã được đồng ý ngay. Dù sao thì vào thời điểm mấu chốt như hiện...
Chương 40
6 năm sau.
Tháng 3, tháng 4 tiết trời ẩm ướt, mưa rả rích kéo dài suốt nửa tháng. Những đám mây u ám mang theo áp suất thấp sà xuống, khiến các tòa cao ốc chọc trời như phủ thêm một lớp filter màu xanh ảm đảm. Cơn gió nhẹ mang theo mùi ẩm ướt cùng vị tanh thoang thoảng, xem ra trời...
Chương 39
Trên thế giới có một loại người sinh ra đã gắn liền với một hình tượng nhất định - ví dụ như Chu Toàn. Cậu ta luôn xuất hiện với hình tượng tỉ mỉ không chút cẩu thả, thành thục, trầm ổn, lễ phép của một học sinh xuất sắc. Đếm không biết bao nhiêu lần bức ảnh của cậu ta được dán trên...
Chương 38
Trường Ninh Tịnh theo học, trong quá khứ đã đào tạo ra không ít các danh nhân thành đạt. Ngày diễn ra hội diễn, trường không chỉ mời lãnh đạo nhà trường, đại diện cha mẹ học sinh mà còn mời cựu học sinh là các tinh anh từ mọi tầng lớp đến và xem. Cho nên hội diễn văn nghệ diễn ra vào...
Chương 37
Nửa tháng sau đó, mỗi ngày Ninh Tịnh tan học đều trông thấy Sở Tinh Thụ ở nhà. Sở Tinh Thụ tạm thời được coi là một vai phụ quan trọng, trong thế giới này, tam giác lớn bao gồm đại khí vận giả, vai ác cùng Ôn Duyệt chủ yếu đều liên quan đến anh ta. Do đó, Ninh Tịnh vẫn luôn âm thầm...
Chương 36
Đông đảo học sinh đều lặng lẽ quan sát phản ứng của Ninh Tịnh. Không ngoài dự đoán, Ninh Tịnh vừa thấy liền xoay người bỏ đi. Nhưng chỉ một lát, cô liền quay lại với bộ bàn ghế mới tinh, mặt không biểu cảm ngồi xuống, hoàn toàn như không có chuyện gì xảy ra.
Quần chúng chờ xem kịch...