Chương 3: Nhân Thú
Đêm đen như mực, gió tạt vùn vụt, bên ngoài tiếng rống của dã thú vang vảng, nhiệt độ xuống thấp, cả người Mộc Tranh co rúm lại, lửa một bên đã tắt, hắn ngủ chẳng thoải mái gì. Bên cạnh, Phan Ngọc mày kiếm vẫn một mực xa cách, nhưng bên môi khẽ cong, y như hiểu được, miệng...