Lỡ - như - chẳng - may mấy nhân vật khác đọc được...
Tại nó có thật nên cảm giác bị đưa lên không hay lắm a
Trời ơi, nhưng mà chị viết cho Vịt đọc thôi á, để người khác đọc ngại lắm
Thế là từ 4r mình dẫn link bên í cũng hông sao hả
Cơ mà nội dung của nó.. nếu đăng lên cứ thấy kì kì
Cơ mà đăng bên í chị hổng có xem được
Vịt đăng thì em tự đặt đi
Chị đang bảo cái đống chữ đó khéo phải viết ra đăng truyện, mà bé Vịt lại được đọc độc quyền gòi
Vịt gọi là chị Hảo truyện cũng được
Vào được òi
Quả là một công trình kiến trúc..
10 trang, dài dữ a
Error 401 :<
Chị Hảo truyện đến đây là kết thúc, cảm ơn quý Vịt đã dành thời gian lắng nghe!
Cho dù trong suốt quá trình thực tập đó xảy ra những chuyện không ai ngờ, có khó khăn, có lo sợ, có buồn bực, có sụp đổ.. nhưng thật sự dù có thế...
Cho dù ngày lễ chỉ còn 2 trong 4 cô gái nhà xa nên không về, hơi buồn một chút nhưng dù sao bọn họ vẫn dám ở lại, cũng như cả 4 đã chịu trải qua 3...
Sau đó, cho dù nhà gần nên các bạn kia thường xuyên về quê, cảnh tượng buổi tối vẫn u ám, nhưng chỉ cần tâm họ không xao động nữa, thì mọi thứ...
Dù sao thì mọi khúc mắc đã được hoá giải, bữa sau hai cô gái còn lại cũng xuất hiện nên ngôi nhà đã đông vui hơn, bọn họ lên rồi - làm bà cụ không...
Bọn họ bị cười vào mặt vì ngây thơ quá mức, anh ship nước kia chắc là ngày trước cũng có giao đến đây, xong bê bình nước 19l lên tầng 3, qua cái...
Khỏi nói cũng biết mấy cô gái như trút được gánh nặng trong lòng suốt thời gian qua, mới có cô sinh viên tầng 2 lên thôi nhưng như vậy cũng đủ để...
Số ở đâu @@
MT bảo hai đứa mau về, vì bà chủ thay cho bọn họ ổ khoá khác, nên những người bạn tầng dưới mới lên đang đứng đợi ngoài cổng không thể vào nhà
Khi HC đang lang thang như trẻ cơ nhỡ không nơi nương tựa, dự đoán hôm nay lại một ngày chẳng thu được kết quả gì, thì chuông điện thoại bỗng rung...
Bé Vịt cứ tơ tưởng đến con gái bà chủ là thế nào :/
Đó là một buổi chiều buồn như bao hôm khác, bọn họ lại tranh thủ được về sớm mà đi kiếm nhà trọ..
Không biết đã trải qua bao nhiêu ngày thì tia sáng cuối cùng cũng xuất hiện, soi tỏ cái tâm trạng u ám của các cô gái
Trời chiều đã ảm đạm, thêm đâu đó tiếng chuông nhà thờ ngân dài, càng làm con người ta cảm thấy não lòng, đúng là.. cảnh buồn người có vui đâu bao giờ
Cái căn nhà ấy, bốn người còn đáng sợ như vậy, ba người càng không biết phải nên ở thế nào nữa..
Tình trạng này kéo dài không phải là cách hay, kì thực tập đã bắt đầu, cả ngày mệt mỏi, tối về ngủ lại không yên giấc, tâm trạng mỗi người đều cực...
Thế nhưng chuyện kiếm nhà đâu có dễ như vậy, bọn họ ròng rã mấy ngày trời, chia nhau chỗ gần chỗ xa đều đi cả, thể lực muốn cạn kiệt, tinh thần...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.