@nguyendoyle8 ok nè, thanks bạn đã xem truyện của mình nhe hihi
Chương 27: Bức vẽ không tên. Đô thành Tiêu gia, trâm anh thế tộc, gốc gác sâu dày có thể tìm hiểu đến hơn trăm năm trước. Ở trước bậc đế sư (thầy...
Chương 26: Người đến biệt uyển. Thời gian đầu mùa xuân, một đêm gió tốt lành, hoa mới vạn cành. Rạng đông lúc ẩn lúc hiện, yến hát oanh ca. Mục...
Chương 40: Thân thế của tiểu Dã. "Ta chính là đến cọ cơm, ngươi căng thẳng cái gì a." Phương Di nhìn tiểu Dã, thực sự là dở khóc dở cười,...
Chương 25: Tay lạnh. [HIDDEN CONTENT]
Chương 24: Ủi thịt. [HIDDEN CONTENT]
Chương 23: Uống nước. Trăng ló đầu cành, người đi du xuân, đèn như ban ngày. Tiếng rao hàng hai bên trên bờ không ngừng, mỗi nơi trước cửa chủ...
Chương 22: Tết Nguyên Tiêu. Vân Khanh lắc đầu một cái, hội hoa đăng chẳng qua là nhìn đèn đoán câu đố mà thôi, nàng mắt không thể thấy, có gì có...
Chương 21: Giải thích. Gió nhẹ lướt qua, mang đến hương lãnh mai nhạt mà mới mẽ. Đạo lý dễ hiểu như vậy, nàng sao không hiểu, then chốt ở chỗ...
Chương 40: Thanh Cừ để chị dựa một chút đi. Bởi vì sự khác thường của Quý Hâm Thư tối qua, cả đêm Quý Thanh Cừ cũng không thể ngủ ngon, nàng vừa...
Chương 20: Thực cốt. Trời đất với sương gió, không gian ấm áp ra. Năm tháng thêm mới mẻ, trừ tịch hiện khắp phòng, tất cả đều là ảnh gia đình....
Chương 19: Cố nhân Hồng Cừ. [HIDDEN CONTENT]
Chương 18: Không cách nào tiêu tan. [HIDDEN CONTENT]
Chương 17: Cái lưới dệt. [HIDDEN CONTENT]
Chương 16: Nghe lầm. [HIDDEN CONTENT]
Chương 15: Không đường về. Màu đen đã che kín bầu trời, vô số ngôi sao tránh phá màn đen thò ra, lít nha lít nhít tô điểm ở trong màn đêm. Căn...
Chương 14: Nghiêm Thần. Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người. Cây mười năm trước trồng bây giờ cao hơn chính mình rất nhiều, thời gian mười...
Chương 13: Ôn nhu đối với người nào. Khi Mục Vân Khanh lần nữa mở hai mắt ra, thấy được là màn che màu xanh, nóc giường màu đỏ, tường màu...
Chương 12: Hồi ức. Nhìn thái hậu vội vàng bước đi rời khỏi, trong lòng Mục Vân Khanh mất mác lợi hại, đầu hết sức quay cuồng, giờ khắc này...
Chương 11: Ép hỏi. Mục Vân Khanh nâng kiếm đứng ở nơi đó, dáng người khá thẳng, khắp nơi hồng quang, tay cầm kiếm ức chế không được run rẩy, cũng...
Chương 10: Tần Vũ đỡ kiếm. Con đường thanh u, ánh mặt trời ấm áp rãi xuống, cành cây hai bên hoặc dài hoặc ngắn trở thành bóng râm lít nha lít...
Chương 9: Nhận ra. Thẩm Thanh Hàn bị thái hậu kéo trở về ngã ngồi ở trên chỗ ngồi, mặt lộ vẻ bất an, thái hậu thấy thế, an ủi nàng: "Không cần...
Chương 8: Mờ mịt. "Ngươi là Thẩm Thanh Hàn?" Một câu nói mới ấm còn hàn, đối với bên trong vạn vật yên tĩnh này không hài hòa lắm, tuyết lớn vừa...
Chương 7: Nguyễn Nguyệt. Mục Vân Khanh, Thẩm Thanh Hàn, hai người là một người. "Nhưng ngươi từ hai năm trước trở về dù sao ở bên người nàng một...
Chương 39: Tình yêu sẽ khiến người ta điên loạn. Sau khi Quý Thanh Cừ mua xong cà phê trở về, chiếc xe đậu ở trên đường lại đổi thành một chiếc...
Chương 6: Ác mộng. Mạch tượng không trầm không nổi, càng không hề sai biệt với người thường. Không thể nghi ngờ, Thẩm Thanh Hàn mê man rồi. Thu...
Chương 5: Cô vậy mà tin ta? Nhất định cử chỉ điên rồ, đây là phản ứng đầu tiên của Tô Đồng, nghẹn lời: "Nhưng.. Nhưng mà hai người.. Dung mạo...
Chương 39: Quan hệ của hai người bại lộ. "Nà ní, chờ ta giúp ngươi cởi ư?" Tô Dự nhìn thấy tiểu gia hỏa tội nghiệp ôm chính mình, cũng rất...
Chương 38: Chị luôn nhìn em làm gì? "Vẻ mặt không cần sốt sắng như vậy, thả lỏng một chút thì được rồi, nhìn con mắt của ta, tưởng tượng mình...
Chương 4: Đầu mối. Nhắc tới người này, mi tâm nhu hòa Thẩm Thanh Hàn giãn ra, sầu muộn của mấy ngày qua vào thời khắc này thoáng nhạt đi một...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.