22. Chẳng còn vương vấn một câu nguyền Chẳng nhớ, chẳng chờ, chẳng gọi tên Tuyết phủ Côn Lôn lòng đã nhạt Phong trần như gió thoảng bên hiên
Không có gì ạ!
Dạ không có gì ạ, chúc những tác phẩm các bạn ngày càng thành công và được nhiều người yêu thích ạ
21. Giãy giụa thoát ra khỏi lưới trời Ngàn năm kí ức có gì vui? Ngón tay chạm khẽ lên khuôn mặt Lạnh buốt làn môi chẳng nói cười
20. Sương trắng ngủ say trên lá phong Phồn hoa nhưng chẳng có tương phùng Biên cương vó ngựa nhìn về bắc Buông cánh nhạn hồng thôi nhớ mong.
Mùa hạ đâu còn những tiếng ve Yêu thương thuở ấy giấu sau hè Đôi chân em bước, con đường nắng Nỗi nhớ buồn vương ai lắng nghe?
19. Một thoáng mơ hồ giấc mộng tan Chiều đông buông xuống tuyết ngập tràn Bên hiên gió cuốn khung trời vỡ Kí ức hôm qua đã úa tàn
18. Hoa cỏ còn vương vệt máu khô Là ai đang vẽ Sơn Hà Đồ? Là ai trong mộng còn chưa tỉnh Thuở ấy phồn hoa hóa bụi mờ?
17. Bổ xuống một đao, máu ngập trời Hồn vương mộng cũ tiếng ai cười? Máu tanh nét vẽ đường sinh tử Nơi ấy không người ta chẳng vui!
16. Ngày ấy nếu ta không gặp nàng Cuộc đời ta sẽ khác đi chăng? Bình an một kiếp trong nhân thế Sẽ chẳng đau thương chẳng bẽ bàng.
15. Khói tỏa chiều buông cháy ánh tà Ngoại ô thành cổ chỉ mình ta Liêu xiêu bóng đổ con đường nhỏ Nghĩa cũ tình xưa đã nhạt nhòa.
14. Khắc khoải bên hiên mộng đã già Một mình cô độc giữa phồn hoa Thời gian như nước không ngừng chảy Bóng nhạn dần buông buổi xế tà.
Khi bạn đưa ra câu hỏi thì chính bạn đã có câu trả lời cho riêng mình rồi ạ. Đừng bỏ lỡ những điều tốt đẹp của hiện tại vì quá khứ đã qua. Chúc...
không có gì ạ
13. Bên khung cửa sổ giọt sầu rơi Mơ mộng tàn theo một tiếng cười Năm tháng nếu như quay trở lại Mong sao ta sẽ chẳng yêu người
12. Như trăng hé nửa đợi chiều buông Chẳng thể bên nhau đến tận cùng Lỡ hẹn luân hồi, người có đợi Một đời một kiếp có đủ không?
11. Gảy khúc tì bà, mộng chốn xa Nhân sinh như khói buổi chiều tà Gần trong gang tấc chạm không tới Hận cũ, tình xưa đã nhạt nhòa.
10. Chuông chiều trong gió khẽ ngân nga Bên cửa hoàng hôn đã nhạt nhòa Nhân thế phồn hoa ta bỏ mặc Ngồi trong đình nhỏ vẽ liên hoa
9. Một đời tranh đấu với trời cao Cảnh cũ phồn hoa nhiễm máu đào Vó ngựa tung hoành, mưa chẳng tạnh Chém phăng gió lớn ánh loan đao
8. Nắng nhạt hoen màu mây chẳng bay Yêu thương, giấc mộng giữa ban ngày Như chiều không nắng ai buồn tủi Như lạc tầng không ai níu tay?
7. Nhấp một ngụm trà, lặng ngắm mưa Nghe đàn một khúc nhớ chuyện xưa Khói tan như vẽ người trong mộng Tuế nguyệt mà như chỉ mới vừa.
6. Ráng chiều nhuốm đỏ cả trời tây Chứa cả cô đơn một chén đầy Chén rượu tiễn đưa, người chẳng uống Chén nghiêng, rượu đổ, mình ta say
5. Mong manh như một cánh hoa rơi Cỏ úa bên hiên, lại một đời Hết thảy đã qua bao tuế nguyệt Vẫn không hiểu nổi cõi lòng ngươi.
4. Phật pháp có độ được chúng sinh? Luân hồi hư ảo trời vương tình Thiên thu giấc mộng người chưa tỉnh Nhân thế còn mơ cảnh thái bình!
3. Phồn hoa thuở ấy hóa rêu phong Ngói đổ tường xiêu bụi chất chồng Thành trống lầu cao sầu dĩ vãng Người xưa lối cũ nay còn không?
2. Nửa trời thương nhớ mộng về đâu? Nhạt nhòa mưa bụi nhuốm tâm sầu Vong Xuyên như vẽ tình vô tận Tim ai ngày cũ mộng truy cầu?
1. Chuyện cũ như là mây thoáng trôi Nhân gian một cõi tiếng ai cười Vong Xuyên nước biếc còn vương lệ? Bỉ Ngạn hoa phai chẳng đợi người! Vẽ...
Tập thơ: Trăm năm uống cạn một chén sầu Tác giả: Vấn Thiên * * * Nại Hà cô tịch bóng chiều vương Một dải Vong Xuyên mấy dặm trường? Mưa bụi...
Khung cửa buồn vương nắng cô đơn Em giữ làm chi những nỗi buồn? Mười năm cũng chẳng nhanh đâu nhỉ? Đã hết ưu tư, hết giân hờn?
Nại Hà cô tịch bóng chiều vương Một dải Vong Xuyên mấy dặm trường Bỉ Ngạn héo tàn quên chuyện cũ Tam Sinh hờ hững ai thê lương?
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.