Chương 11 Chương 11 Giăng VanGiăng nghe ngóng. Yên lặng như tờ. Anh lấy đầu ngón tay đẩy khẽ cánh cửa, nhẹ nhàng, lén lút và ngại ngùng như con...
Chương 10 Chương 10 Chuông đồng hồ nhà thờ đánh hai giờ, Giăng VanGiăng thức giấc dậy. Cái giường êm quá đã làm anh tỉnh dậy. Đã gần hai mươi...
Chương 9 Chương 9 Mãn hạn tù, khi nghe bên tai mấy tiếng lạ lùng: Mày được tự do! Thật là những phút không ngờ, khó tả đối với Giăng VanGiăng....
Chương 8 Chương 8 Có người rơi xuống biển! Mặc! Tàu không dừng lại. Đang có gió, chiếc tàu vô tình phải tiếp tục hành trình định sẵn. Nó cứ...
Chương 7 Chương 7 Xã hội có nhiệm vụ phải thấy rõ những điều đó vì chính xã hội đã gây ra. Như chúng ta đã biết, Giăng VanGiăng là một kẻ vô...
Chương 6 Chương 6 Vào khoảng nửa đêm, Giăng VanGiăng thức giấc dậy. Giăng VanGiăng sinh ra ở một gia đình nông dân nghèo xứ Bri. Lúc nhỏ, anh...
Chương 5 Chương 5 Ông Mirien chúc cô em ngon giấc xong, cầm một cây đèn bạc trên bàn lên, đưa cây kia cho khách và nói: - Nào, tôi xin đưa ông...
Chương 4 Chương 4 Đến đây chúng tôi xin sao lục một đoạn trong bức thư của cô Baptistin gửi cho một bà bạn kể lại tỉ mỉ mà hơi ngây ngô câu...
Chương 3 Cửa mở ra. Cửa mở toang thật mạnh như có người đẩy thốc vào một cách quả quyết. Một người bước vào. Người ấy, chúng ta biết là ai...
Chương 2 Chương 2 Tối hôm ấy, ông giám mục thành Đinhơ đi dạo phố về lại ngồi làm việc trong phòng mãi. Ông lo soạn một bộ sách về Những bổn...
QUYỂN II - Sa Ngã - Chương 1 QUYỂN II - Sa Ngã - Chương 1 Vào thượng tuần tháng mười năm 1815, một giờ trước lúc mặt trời lặn, có một người...
Chương XIV Chương XIV Một lời cuối cùng. Loại chi tiết nói trên, đặc biệt trong thời gian chúng ta đang sống đây, có thể đem đến cho ông giám...
Chương XIII Chương XIII Về phương diện tin tưởng chính thống, chúng tôi không phải thăm dò ông giám mục thành Đinhơ. Trước một tâm hồn như vậy,...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.