CHUYỆN TÌNH HOA VÀ MƯA
Có một hạt mưa nhỏ
Đậu nhầm một nhành hoa
Cọ trên cánh nõn nà
Hưởng hương hoa thơm ngát
Quyện vào trong giây lát
Mưa say đắm hoa rồi
Yêu thích mãi không thôi
Hoa thẹn thùng tỏ ý
Mưa vui quên lý trí
Mãi quay quần bên hoa
Lá ghen tỵ quá đà
Chen vào lời chăm chọc
Đêm đến hoa trằn trọc
Bảo không xứng với mưa
''Nào đừng để lá lừa''
Mưa nhẹ nhàng khuyên nhủ
Mọi việc vẫn như cũ
''Em đừng buồn, hoa ơi''
''Anh là hạt ngọc trời
Nào hiểu thấu em được''
Ngắm nhìn hoa một lượt
Mưa xót thấu tấm can
Rồi một ngày nắng vàng
Tình hoa mưa chấm dứt
Lòng mưa còn buồn tức
Hoa ơi, hãy nghe anh
''Giữa trời đất trong lành
Em lung linh tỏa sáng
Đẹp hơn tia nắng rạn
Thơm dịu cả rừng xanh''
Dẫu lòng cũng không đành
Hoa chẳng nghe khuyên giải
''Mưa ơi, anh đừng cãi
Đi tìm kẻ khác đi
Ngoan nhé, anh đừng lì
Đừng chờ em chi nữa''
Tình yêu nay đóng cửa
Mưa miễn cưỡng gật đầu
Lăn mình xuống nơi sâu
Hòa cùng làn cát trắng
Vẫn là một ngày nắng
Nhưng mưa đã đi rồi
Đời chỉ đến đây thôi
Sống an nhiên, hoa nhé
MỘT KHÚC TÌNH BUỒN
Hái vì sao làm quà
Thân anh làm sính lễ
Dù anh đến hơi trễ
Xin em nhận lời yêu
Anh đây chẳng có điêu
Yêu em tựa cơn sóng
Tựa trời cao lồng lộng
Ấm nồng tình anh trao
Đừng làm tim anh đau
Nhẫn này tặng em nhé
Bên anh hoài nha bé
Ta hẹn ước bên nhau
Nhà ba tầng thật cao
Cùng vườn hoa hồng trắng
Dàn hướng dương tỏa nắng
Cùng khoảng sân khổng lồ
Nơi có một cái hồ
Cho bé yêu bơi lội
Mỗi khi phố có hội
Ta dắt tay nhau đi
Mãi yêu nhau cuồng si
Hẹn bên nhau vĩnh viễn
MỘT KHÚC TÌNH BUỒN (2)
Giờ kẻ đi, người tiễn
Sao em nỡ bỏ anh?
Lòng anh chợt lanh tanh
Tim từng hồi đau nhói
Tay máu tươi đỏ chói
Tâm đang vỡ tan ra
Tình ta đẹp như hoa
Nhưng lại tàn đột ngột
Dẫu anh có bồng bột
Nhưng thật lòng yêu em
Người ngoài ngó vào xem
Đều lắc đầu thương tiếc
Sao em đành quyết tuyệt
Khi ta còn yêu nhau
Nước mắt anh em lau
Nhưng chẳng còn quay lại
Đôi khi anh điên dại
Chẳng ai cản nữa rồi
Nếu mà anh có tồi
Roi đây em cứ đánh
Lòng anh vẫn canh cánh
Cớ sao em rời đi
Nói ra lời biệt ly
Khi tình ta nồng thắm
Nước mắt rơi như tắm
Anh thấy mệt đời rồi
Chỉ nghĩ đến chết thôi
Van em, giúp anh với
Hạnh phúc không với tới
Anh từ bỏ tương lai
Tạm biệt bao tháng ngày
Anh rời đi nha bé?
Lòng anh đau như xé
Đầu đập mạnh tường sơn
Nỗi nhớ vẫn chẳng sờn
Nhưng tóc anh rớm máu
Anh vẫn còn tỉnh táo
Nhưng tay chẳng nghe theo
Bút đâm mạnh cái vèo
Anh bị thương rồi ạ
Người anh sao lạnh quá
Ước em ở nơi đây
Dẫu em có la rầy
Anh mỉm cười mãn nguyện
Tình ta như câu chuyện
Nhưng kết chẳng vui đâu
Anh xin một nguyện cầu
Cho người thương khỏe mạnh
Xuân sang trời se lạnh
Tạm biệt bé...anh đi.
CỐ CHẤP
Kim luồn khéo léo
Khí tràn mạch quay
Đôi mắt người say
Lại trông rất tỉnh
Độc thân bản lĩnh
Có tình hóa điên
Anh vẫn cười hiền
Cho bé chọn đó
Một là mạng nhỏ
Anh buông tay đây
Hoặc tình yêu này
Em phải tiếp tục
Không vui một lúc
Nỡ bỏ anh sao?
Tim anh nhói đau
Lòng anh như chế
TUYỆT VỌNG
Thuốc tê, dao mổ đã sẵn sàng
Ống tiêm thân nhỏ dài một gang
Luồn da đau nhói hai hàng lệ
Người đến đưa đi đã muộn màng
Nhớ ai chu đáo thêm nhẹ nhàng
Một thân áo trắng học nghề lang
Vì ai từ bỏ tương lai sáng
Thân xác lạnh tanh, máu khắp sàn.
MỘNG TÌNH
''Sao người thức trắng đêm nay?''
Ánh trăng rực sáng ngắm ai đang buồn
Người rằng ''Đời tựa vở tuồng''
''Lúc tâm vắng bóng, lúc cuồng yêu đương''
Mây tò mò hỏi chữ ''thương''?
''Tình yêu là chuột, khoét tường là tim''
Nói rồi, người bỗng lặng im
Hai hàng nước mắt, êm đềm tuôn rơi
Sao bèn thử hỏi: ''Người ơi''
''Thế gian rộng lớn, biển khơi bạt ngàn''
''Sao người chung thủy mình nàng''
''Để nay đau đớn, sắc tàn theo tâm''?
Người cười : ''Tình ngỡ xa xăm''
''Một khi với tới, là đâm đầu vào''
''Yêu thương không kể sang giàu''
''Yêu em đời hóa một màu hồng tơ''
Gió rằng: ''Tình đã nên thơ''
''Cớ sao mượn rượu để mơ về nàng''
Thở dài: ''Tình khó vô vàn''
''Chỉ mong đến cuối, cùng nàng kết duyên''
''Mặc cho sóng đánh thuyền quyên''
''Thân trai ta cản, cho thuyền an yên''
Trăng mờ, mây lặng, gió yên
Sao khuya vụt tắt, một miền lặng im
Rượu say, giấc mộng ta chìm
Mơ về nương tử, như chim liền cành
ANH ĐÂY
Nhắm nghiền đôi mắt
Lạc vào hư không
Suy nghĩ viễn vông
Đột nhiên tan biến
Lòng còn lưu luyến
Bất chợt lặng đi
Lệ hoen khóe mi
Cũng dần khô cạn
Tim như hạt sạn
Nặng trĩu lòng ai
Chẳng thể phôi phai
Chỉ đành cam chịu
Cuộc đời này liệu
Được trọn trăm năm?
Hồn lạc xa xăm
Nhớ về bé nhỏ
Dưới vầng trăng tỏ
Ta trao lời yêu
Biết bao lần liều
Giữ em ở lại
Xin đời đừng hại
Thế giới tôi thương
Người tôi vấn vương
Người tôi bảo vệ
Tôi đây mặc kệ
Đau đớn phần tôi
Đừng ai săm soi
Bé nhà là được
Tình như mạt chược
Thắng thì được em
Thua thì nhìn xem
Anh đi cùng bé
Nên đừng lo nhé
Đã có anh đây
Cánh tay anh này
Cho em mãi dựa
THƯƠNG EM
Thương em ốm bệnh liên miên
Lòng anh đau xót, muộn phiền tâm can
Mong cho bệnh sẽ biến tan
Cục cưng mau khỏe, ăn hàng anh bao
Sóc con hai má hồng hào
Giờ đây sốt nặng, thều thào, chán cơm
Bình thương bé rất tôm
Mì cay xúc xích, mọi hôm vẫn thèm
Giờ đây chẳng thức ăn kèm
Một tô cháo trắng, nhìn xem não lòng
Mệt thân em khóc với chồng
Tim anh đau xót, liền bồng bé lên
Chúc vợ anh vạn đều hên
Hết bệnh anh nấu, bé lên cân nè
Yêu em vào giữa mùa hè
Thương em anh học đủ chè, xôi, cơm
Dọn lên một bữa cơm thơm
Chăm em thật tốt, để ôm vào lòng.
ĐỪNG ĐẨY ANH ĐI
Em đừng đẩy anh, cho ai đó ngoài kia
Tim anh yếu lắm, đừng vứt anh ra rìa
Cầu xin em đấy, cây tình ta cắt tỉa
Chớ vôi cưa đi, tim anh máu thành tia
Các Bình Luận Trong Tin Nhắn Hồ Sơ Bởi Mạch Lam