Hoa ca thôi đã thôi rồi
Nước mây tan tác ngậm ngùi từ đây
Nhân sinh lắm nỗi đọa đầy
Đệ đây ta đấy biết ngày nào vui?
Có chăng chỉ trách ông trời
Sinh ta là gió trùng khơi mây ngàn
Rong chơi giữa chốn địa đàng
Phong hoa tuyết nguyệt trần gian lạc loài
Thôi đành hết kiếp con người
Ta về giữa núi rong chơi tháng ngày
Trăm năm vui ngắn chẳng tày
Thà làm gió mát cỏ cây ven đường
Trần ai lắm nỗi đoạn trường
Ta đành phụ đệ đôi đường chia ly.
Phận đã định gắn liền nhau muôn kiếp
Nói chia ly há chẳng phải nghịch thiên?
Phong ca chuyện lớn chẳng chơi,
Suy đi nghĩ lại gió trời hợp hoa.
Thiên nhiên định thôi đôi ta cứ thuận
Sánh vai nhau đi trọn kiếp đọa đày
Trần gian đây chẳng hợp ca
Vốn nơi tiên cảnh gió thường kém xa
Xin ca đừng cất nên một tiếng "phụ"
Khi đôi ta vốn phải dựa vào nhau
Nhịn đi một kiếp phong hoa
Đổi ra muôn kiếp đệ ca tiên thần.
Các Bình Luận Trong Tin Nhắn Hồ Sơ Bởi Hoa Sa Tiểu Thư