Tên truyện: Nhường chỗ Tác giả: Sưu tầm Thể loại: Truyện cười Một cậu bé 6 tuổi khoe với mẹ rằng: - Mẹ biết không? Buổi sáng đi xe bus cùng bố con đã nhường chỗ cho một phụ nữ! Mẹ cậu khen: - Con giỏi lắm, con đã ra dáng một chàng trai rồi đấy! Mẹ rất tự hào về con! Người mẹ mặt tươi rói, rạng ngời hạnh phúc trước đứa con ngoan. Một lát sau chợt nhớ ra điều gì, người mẹ hỏi: - À.. con 6 tuổi không phải mua vé mà cũng có ghế ngồi ư? - Dạ không, không phải ghế. Trước đó con ngồi trên đùi bố mà.
Tên truyện: Mất trộm bò Tác giả: Sưu tầm Thể loại: Một người vừa mới tậu được con bò. Tối đi ngủ, anh ta đã chốt chuồng bò cẩn thận rồi lại đặt cái chõng ngay giữa lối ra vào mà nằm ngủ. Ấy thế mà ban đêm, kẻ trộm vẫn vào dắt mất bò của anh ta. Xót ruột, anh ta trình quan: - Bẩm quan, chắc là chúng nó dắt bò chui qua chõng con nằm mà đi ra. Quan nghe nói vô lý quả bật cười: - Con bò chứ có phải con chó, con mèo đâu mà chui qua gầm chõng! - Dạ, bẩm quan, thế thì chúng nó dắt bò của con đi lối nào? Sáng dậy cái chõng con nằm vẫn để y nguyên ở chỗ cũ chắn lối ra vào kia mà! - Ðồ ngốc! Mày ngủ say, chúng nó khiêng chõng mày nằm ra một bên, dắt bò ra rồi lại khiêng về chỗ cũ.. Người kia như vỡ lẽ, nói: - À, thế ra quan thông đồng với bọn trộm, nên mới tỏ tường được như thế chứ!
Khuyên can bạn bè Người chồng thông báo với vợ: - Em này, anh đã mời một người bạn đến nhà ăn tối. - Cái gì? Anh điên à? Nhà cửa thì bề bộn, em thì không đi chợ, bát đĩa dơ bẩn chưa rửa. Mà em cũng chẳng muốn nấu một bữa ăn như vậy nữa. - Anh biết chứ, anh chồng thờ ơ đáp. - Thế mà anh còn cố tình mời mọc? - Cô vợ giận dữ. - À, vì anh chàng tội nghiệp kia đang nghĩ đến chuyện lập gia đình.
Tên truyện: Nhất bên trọng, nhất bên khinh Tác giả: Sưu tầm Thể loại: Truyện cười Một anh thờ mộc hay chữ vào làm cho nhà một ông quan hưu trí. Ông quan thấy anh ta lanh lợi, nói năng hoạt bát, mới hỏi: - Trước kia anh có học hành được chữ gì không? Anh ta trả lời: - Bẩm có ạ! Ông quan liền chỉ con ngựa bạch quí của mình đang đứng ăn ở góc sân, bảo: - Anh thử làm bài thơ vịnh con ngựa xem, hay thì ta sẽ thưởng. Anh thợ mộc ứng khẩu đọc: Bạch mã mao như tuyết (Ngựa trắng lông như tuyết) Tứ túc cương như thiết (Bốn chân cứng như sắt) Tướng công kỵ bạch mã (Ngài cưỡi ngựa trắng) Bạch mã tẩu như phi (Ngựa trắng chạy như bay) Quan gật gù khen hay, rồi thưởng cho một thúng thóc, một quan tiền. Anh thợ ra về, gánh bên thúng thóc, bên đồ lề, thất bên nặng bên nhẹ, liền nói chữ: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền cho thêm một thúng thóc nữa để gánh cho cân. Anh ta về nhà kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Có anh hàng xóm, dốt đặc cán mai, nhưng thấy được lắm tiền, lắm thóc như thế, nổi tính tham, liền bảo anh thợ mộc dạy cho bài thơ và câu nói chữ nọ. Học thuộc rồi, anh ta cũng sắp một đôi quang gánh và một ít dụng cụ vào dinh quan xin việc. Quan cũng hỏi như lần trước và anh này hí hửng đáp mình là học trò. Quan nhìn ra sân, thất bà cụ quét sân bèn bảo anh ta làm thơ vịnh bà cụ. Anh này đã hơi lúng túng, vì chỉ thuộc mỗi bài thơ vịnh con ngựa, bây giờ biết vịnh bà cụ thế nào? Nhưng đã trót thì phải trét cũng ứng khẩu đọc: Bà cụ mao như tuyết.. Quan gật đầu: – ừ, được đấy! Nghe quan khen, anh ta vững bụng đọc tiếp: Tứ túc cương như thiết. Quan cau mày: - Ý hơi ép, nhưng cũng tạm được, ngâm tiếp đi! Mừng quá, anh này đọc một mạch: Tướng công kỵ bà cụ, Bà cụ tẩu như phi. Quan nghe xong giận quá, quát người nhà nọc ra đánh cho ba mươi roi vào mông. Ðứng dậy anh ta vừa xoa vừa nói: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền bảo đánh thêm ba mươi roi nữa và lưng cho cân.
Tên truyện: Vova đi siêu thị Tác giả: Sưu tầm Thể loại: Truyện cười Vôva dắt em nó đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi không nén nổi tò mò, cô hỏi. - Cháu bao nhiêu tuổi rồi? - Cháu lên tám. – Vôva đáp. Cô thu ngân hỏi tiếp: - Thế cháu có biết thứ này để làm gì không? - Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em cháu. – Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh. - Cho em cháu? – Cô gái tròn mắt ngạc nhiên. - Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng, nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ ấy..
Tên truyện: Ăn sữa chua thôi Tác giả: Sưu tầm Thể loại: Truyện cười Ba anh Mỹ Nhật và Việt Nam bị lạc trên một hoang đảo. Ngày qua ngày không có gì ăn, đói quá nên cả 3 anh quyết định mỗi ngày một người sẽ cắt 1 bộ phận thân thể của mình để ăn cho qua cơn đói. Ngày thứ nhất anh Mỹ quyết định cắt cái chân của mình. Ngày thứ 2 anh Nhật quyết định cắt đi cánh tay của mình. Đến ngày thứ 3, anh VN mới nghĩ: "Nếu mình cắt đi một cái chân phải nhảy lò cò ức chế lắm, cắt cái tay thì khi đi lại nó lại mất thăng bằng, hay là..". Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định vạch quần ra, 2 anh kia thấy thế reo lên: - Hurahh, hôm nay có xúc xích VN nướng để ăn rùi Anh VN: - Chúng mày đừng có mơ, hôm nay tao chỉ cho chúng mày ăn sữa chua thôi.
Tên truyện: Trả nợ anh lái đò Tác giả: Sưu tầm Quỳnh thường đi đò ngang, khất chịu tiền, lâu quá món nợ tích lại cũng khá nhiều, không trả được. Lúc anh lái đò đến đòi, Quỳnh bảo: - Ừ, đợi đấy, vài hôm nữa, sẽ trả đầy đủ. Ở giữa sông có một cồn cát, bỗng xuất hiện một cái nhà nhỏ, lợp lá gồi. Người ta đồn rằng đó là cái lầu yết thơ của Trạng. Thế là mọi người tò mò rủ nhau đi xem. Muốn ra nơi cồn nát, chỉ có con đường đò ngang, mới đầu chỉ lưa thưa ít người. Ra đến nơi họ thấy có một cái biển đề mấy chữ bằng vôi trắng "Cha đứa nào kể với đứa nào". Tất nhiên khi về, gặp người khác hỏi thì ai cũng trả lời độc một câu: "Ra mà xem!" Cũng có người tếu tán thêm: "Hay lắm, ra mà xem." Thế là thiên hạ lũ lượt kéo nhau ra xem "lầu yết thơ của Trạng", lúc đầu là người trong làng, rồi các làng lân cận, lan ra đến cả tổng. Còn anh lái đò chèo mệt nghĩ, nhưng hả hê với số tiền lớn thu được của khách, cho đến khi người ta biết là bị Quỳnh cho "quả lừa" thì mới vơi khách. Anh lái đò vãn việc, chợt nhớ món nợ của Quỳnh, mới đến hỏi. Quỳnh mắng: - Ai nợ nhà anh? Anh nợ ta thì có. Nhờ mẹo của ta mà anh vớ bở; ta chưa hỏi phần của ta đấy. Thôi ta cứ gửi lại đó mà trừ dần cho tiền đò sau này. Anh lái đò chợt hiểu, cười sung sướng, rồi cám ơn Quỳnh rối rít.
Tên truyện: Muỗi cũng khổ Tác giả: Sưu tầm Tới tuổi trưởng thành, chị em nhà muỗi nọ chia tay nhau mỗi kẻ một phương trời kiếm ăn. Sau một thời gian, chúng gặp lại nhau, tay bắt mặt mừng rồi hàn huyên chuyện làm ăn. - Muỗi em hỏi muỗi chị: Dạo này sao trông chị gầy xác xơ thế? - Muỗi chị lắc đầu: Chán lắm em ạ! Vì lâu nay cặp vợ chồng nơi chị cư ngụ không.. cãi nhau nữa. - Việc họ cãi nhau thì liên quan gì đến chị? - Muỗi em ngạc nhiên. - Muỗi chị giải thích: Sao em chậm hiểu thế! Họ mà cãi nhau, anh chồng bỏ ra ghế xa lông.. ngủ thì chị mới có cơ hội "làm ăn" chứ! - Muỗi em thương hại: Hay là chị ra công viên với em đi! Ở đó có nhiều cặp tình nhân ôm nhau chẳng biết trời đâu đất đâu nữa. Lúc đó chúng mình tha hồ "làm ăn".. - Muỗi chị rụt vòi: Không dám đâu! Nghe nói ở đó lắm kẻ nghiện ngập lắm. Lỡ mình chích nhầm chúng rồi đâm ghiền lây, cứ phải tìm dân nghiện mà chích thì khổ cả một đời.
Tên truyện: Lên đây sớm hơn Tác giả: Sưu tầm Một cặp vợ chồng già đã trên 80 tuổi mà vẫn khỏe mạnh, họ ăn uống theo chế độ và tập thể dục thường xuyên. Không may hai cụ qua đời do một tai nạn xe buýt, họ lên thiên đàng và được Thánh Pierre đón tiếp nồng hậu. Thánh Pierre đưa hai người đi tham quan nhà bếp khổng lồ, hồ bơi, phòng tắm hơi, sân chơi golf.. Lóa mắt vì sự sang trọng của ngôi nhà, cụ ông hỏi Thánh Pierre: - Chúng tôi có phải trả tiền các dịch vụ không? - Thánh Pierre trả lời: Tất cả đều miễn phí, đây là thiên đàng mà. - Đến giờ ăn, Thánh Pierre đưa hai cụ đến bàn bày thức ăn linh đình. Cụ ông hỏi: Tất cả các món ăn này đều miễn phí à? - Thánh Pierre trả lời: Tất nhiên. - Chúng tôi có thể ăn tùy thích, không phải lo ngại dư mỡ, đường, cholesterol à? - Không, tôi đã bảo là cụ đang ở trên thiên đàng mà. Cụ có thể ăn uống no say tùy thích mà không sợ bị béo phì, đái đường hay nhồi máu cơ tim.. - Bỗng nhiên mặt cụ ông trở nên đỏ gay, quay sang bà vợ quát to: Tất cả do lỗi của bà! Nếu bà không ép tôi phải ăn uống kiêng cữ và tập thể dục, thì tôi đã lên đây sớm hơn 10 năm!
Tên truyện: Cú lừa Tác giả: Sưu tầm Trong một toa xe lửa, có 3 người đàn ông và một cô gái trẻ cực kỳ hấp dẫn. Cả bốn người cùng hòa vào một cuộc nói chuyện, một lát sau họ chuyển sang chủ đề.. tế nhị. Cô gái trẻ đề nghị: "Nếu mỗi người trong số các anh đưa em 1 đô la thì em sẽ cho các anh thấy chân em." Ba người đàn ông, bị mê hoặc bởi cô gái trẻ này, tất cả lôi 1 đô la ra khỏi túi họ, và sau đó cô gái kéo váy lên một ít để cho thấy cặp chân nàng. Sau đó, nàng nói: "Nếu mỗi người trong số quý ông các anh đưa em 10 đô la, em sẽ cho các anh thấy đùi em." Đàn ông là đàn ông, cả 3 người đều lôi ra tờ 10 đô la. Cô gái kéo hết váy thật cao, khoe cặp đùi siêu mẫu. Cuộc nói chuyện tiếp tục, và ba người đàn ông, có phần bị hút vào cô nàng sexy, chờ đợi lời đề nghị "hot" hơn nữa. Cô gái trẻ nói: "Nếu các anh đưa em 100 đô la thì em sẽ cho các anh thấy nơi em bị.. mổ ruột thừa." Một cách tự nhiên, cả ba người đều đưa tiền. Lập tức, cô gái quay qua cửa sổ, chỉ về phía một bệnh viện ở xa và nói: "Đó!"