Bài thơ: Mưa và Đời Tác giả: Cỏ Lau Trắng Thể thơ: Tự do Lời nhắn: Những hạt mưa đầu tiên rơi xuống bị thấm hết xuống đất hoặc bốc hơi hết do nền đất nóng, rơi xuống ao chỉ vài hạt đầu tiên thì chẳng có nghĩa lí gì nhưng chính những hạt đầu tiên đấy hi sinh, tan biến đi nên những hạt mưa sau mới tồn tại được ở nơi nó rơi xuống, càng rơi thì mặt ao càng nhiều đến tràn ra, như vậy mới thấy được kết quả của mưa là làm cho cây cối tươi tốt, nước trong ao tràn đầy, cá rô rạch lên. Đời người cũng vậy, những người tiên phong gặp rất nhiều lần thất bại, từ những cái nền của sự thất bại đó mà những người sau không vấp phải nữa, đưa đến thành công Những hạt mưa Liều mình lao xuống đất Tự sát vỡ tan Trôi vào dĩ vãng. Những hạt mưa khác Nối tiếp nhau Cùng lao xuống Cùng nhau trôi vào dĩ vãng Nhiều quá Tràn rồi Đất không thấm được nữa Cây lá no nê cả rồi Mấp mé miệng ao Cá rô nhảy lên bờ Sóng gợn. Thì ra Những hạt mưa Không tan biến vô ích Cơn mưa đã vậy Đời người Có những sự ra đi đầu tiên Trôi vào quên lãng Làm đầy cho tương lai Ghi nhớ.