Tiểu Thuyết [Dịch] [ĐN Harry Porter] Cổ Ngữ Runes Và Nghi Lễ Ma Thuật - Dyslexic - Penquin

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi LoveHermione, 16 Tháng một 2024.

  1. LoveHermione

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    (HP Krumione) Cổ ngữ Runes và Nghi lễ ma thuật


    Tác giả: Dyslexic_penquin

    Tình trạng: Đang ra

    Thể loại: Fanfic HP, ngôn tình, hôn nhân sắp đặt, học thuật, huyền ảo.

    Dịch giả: LoveHermione

    Văn án:

    Sau chiến tranh, Hermione Granger rời nước Anh để bắt đầu quá trình học việc của mình để trở thành một bậc thầy phép thuật kép còn Viktor Krum thì rời khỏi Bulgaria đến nước Anh để tránh thoát luật hôn nhân. Điều gì xảy ra khi cả hai đều đến Anh đúng lúc Bộ phép thuật nước Anh ban hành luật hôn nhân của riêng họ?
     
    Diệp, chiqudollLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng một 2024
  2. LoveHermione

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Những chuyến hành trình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tóm tắt: Hermione trở về nhà sau khi thành thạo Cổ ngữ và Ma thuật nghi thức

    Hermione quan sát căn phòng, kiểm tra để chắc chắn rằng cô không quên bất cứ thứ gì. Năm năm vừa qua là một cuộc chạy marathon học tập mệt mỏi để đạt được khả năng thành thạo gấp đôi cả Cổ ngữ Rune và Ma thuật Nghi lễ, nhưng để có thể giữ cho một nghệ thuật ma thuật đang hấp hối tồn tại, điều đó thật đáng giá.

    Cô nhớ bạn bè, những chuyến thăm ngắn ngủi trong kỳ nghỉ và những lá thư dài không giống nhau. Mặt khác, việc sống ở một quốc gia khác đã giúp cô tập trung vào việc học. Ginny không thể xen vào khi cô và Harry cãi nhau. Ron không thể đến để yêu cầu sự quan tâm của cô và để được cô cho ăn suốt đêm. Và Harry đã không đánh thức cô vào lúc ba giờ sáng với một cuộc khủng hoảng hiện sinh cứ vài ngày một lần.

    Nhưng mọi chuyện dù tốt hay xấu đều phải có hồi kết. Khi bài kiểm tra cuối cùng đã hoàn tất, giờ đây cô có thể bắt đầu nghiên cứu của riêng mình. Như một phần thưởng cho sự làm việc chăm chỉ, khả năng thành thạo của mình và trong cuộc chiến trước đó, cô đã đặt vé đi trên một con tàu du lịch. Cô phải mất hai mươi phút để giải thích với đại lý du lịch Muggle rằng cô muốn có vé một chiều. Cô không cần phải quay lại Thụy Điển. "Tôi đến từ nước Anh. Tôi đang về nhà. Tôi chỉ muốn có một chút niềm vui trên đường đi. Làm cho nó giống một chuyến đi hơn, bớt nhàm chán hơn," Cô thậm chí còn đồng ý trả toàn bộ chi phí cho chuyến đi khứ hồi, chỉ để mọi việc dễ dàng hơn.

    Cô vẫy tay, thu nhỏ đồ đạc của mình một cách vô thức và cất những chiếc hộp vào chiếc vali Muggle. Cô nhét thẻ lên máy bay và hộ chiếu vào chiếc túi đính cườm của mình. Thỉnh thoảng, cô cân nhắc việc mua một chiếc túi mới, nhưng chiếc túi này đã khiến cô phải trải qua quá nhiều khó khăn. Bây giờ nó giống như một người bạn cũ vậy.

    Sigurd Holgersson, Bậc thầy Runic cuối cùng trước đây đã đợi bên ngoài tòa nhà chung cư của cô. Nevena Mihov, Bậc thầy nghi lễ, đang đợi trong xe. Thầy Sigurd mỉm cười khi nhìn thấy người học việc cũ của họ. Ông cười khúc khích khi nhớ lại trận đấu la hét mà cả hai đã tham gia khi phát hiện ra cả hai đều đã đề nghị Hermione Granger nổi tiếng học nghề. Hermione là người đề xuất được đào tạo kép vì hai bộ môn này có mối liên hệ với nhau. Ông mong muốn được xem cô đã thổi hồn vào những đổi mới nào trong nghi lễ ma thuật.

    Chờ trong xe chán quá, Nevena bấm còi. Cười nhạo cô gái tóc đỏ rực lửa, Hermione nhảy xuống cầu thang. "Vội vàng muốn thoát khỏi tôi?"

    "Tất nhiên, tôi sẽ quay lại Bulgaria ngay sau đó để không còn những con tuần lộc bị bỏ rơi cố gắng ăn tóc của tôi nữa." Hermione cười khúc khích khi cô leo lên xe. "Cứ cười đi. Tôi cũng đã cố gắng ăn thịt ngài".

    "Tôi có thể đồng ý rằng tôi sẽ không bỏ lỡ đàn tuần lộc. Tôi sẽ nhớ cả hai người. Có thể ngài không cãi nhau về mọi thứ, nhưng tôi sẽ nhớ ngài."

    Điều cuối cùng mà hai bậc thầy thống nhất là ở tuổi 150, Sigurd sẽ khó di chuyển hơn là Hermione và Nevena đến với ông. Cả hai người phụ nữ đều không thích cái lạnh buốt giá trong mùa đông hay thói quen ăn uống của Boris, người quen của Sigurd.

    Tại bến tàu, Hermione thu dọn chiếc vali của mình từ trong cốp rồi ôm cả hai bậc thầy. "Cảm ơn vì tất cả mọi thứ. Tôi hy vọng sẽ làm cho cả hai người tự hào." Sigurd cười, "Cô gái này là quý cô cổ ngữ Rune đầu tiên sau 140 năm và cô ấy lo lắng rằng chúng ta sẽ không tự hào."

    Nevena khịt mũi, "Đừng quên, cô có khả năng là bậc thầy kép của hai chuyên môn ma thuật ở tuổi 25. Làm sao chúng ta có thể không tự hào vì đã sẵn sàng." Hermione mỉm cười, đôi mắt rưng rưng. "Không có chuyện đó đâu. Em khóc, tôi khóc. Và hôm nay tôi không được phép khóc. Giữ ấm, ăn nhiều hơn và làm điều gì đó điên rồ." Cô ôm lấy nàng học trò chính thức của mình. "Và nhớ viết thư. Tôi muốn nghe về mọi thứ."

    Sigurd mỉm cười và ôm lấy Hermione, "Hãy viết thư cho tôi, bạn có thể bỏ qua nhu cầu thảo luận về lý do tại sao chúng ta tồn tại vào lúc nửa đêm. Tôi đã quá già để quan tâm nữa. Hãy chắc chắn rằng bạn dành thời gian cho niềm vui và tình yêu. Đừng trở nên giống tôi, già nua và cô đơn. Nếu không thì đám phụ nữ tóc đỏ điên khùng sẽ tự mời mình đến sống với bạn để cướp người học việc của bạn."

    "Hah, ý ông là ông đã ăn trộm của tôi." Cả ba cười và ôm nhau lần cuối trước khi Hermione vội vã leo lên ván cầu.

    Một tiếp viên hộ tống cô đến cabin thích hợp. Cô nhìn quanh căn phòng, nhìn nó với vẻ tán thành. Ban công nhỏ đáng giá hơn. Cô ngưỡng mộ khung cảnh đại dương khi con tàu rời bến cảng. Cô ấy cảm thấy thật tuyệt khi được ở trên đường về nhà.

    Cô lôi ra vài tờ Nhật báo Tiên tri cuối cùng. Một số phóng viên suy đoán liệu luật hôn nhân được ban hành trên toàn bộ phần còn lại của thế giới phù thủy có tác động tích cực hay không. Nước Anh trải qua thời kỳ bùng nổ dân số sau chiến tranh do có nhiều pháp sư và phù thủy có thể nhập cư trước khi luật có hiệu lực. Những con số này bao gồm nhiều pháp sư nổi tiếng, đáng chú ý nhất là Hermione, Viktor Krum.

    Cô và Viktor vẫn giữ liên lạc sau Giải đấu Tam pháp thuật. Khoảng cách thời gian đáng chú ý duy nhất là trong thời điểm căng thẳng nhất của cuộc chiến. Trong thời gian đó Hermione đã cùng Harry săn lùng Trường Sinh Linh Giá. Bộ pháp thuật mà Voldemort cầm đầu đã công khai gọi cô là kẻ thù số hai, ngay sau Harry. Trong khi chạy trốn, cô không có cách nào để gửi thư cho anh, và dù sao thì anh cũng từ chối xâm phạm sự an toàn của cô. Họ đã gặp nhau vài lần trong sáu năm qua.

    Cô là người đầu tiên anh nói về ý định chuyển sang một đội bóng Anh. Krum tránh tuyên bố bất kỳ lý do nào khiến động thái này có liên quan đến luật sắp tới. Anh ấy đề cập đến các giải đấu cạnh tranh, thị trường lớn hơn, những lời đề nghị béo bở, không có gì về việc có thể trở thành công dân ở một đất nước không yêu cầu anh ta kết hôn với một người lạ. Cô đã hiểu. Cô thậm chí còn đồng ý.

    Đặt tờ báo xuống, cô bước ra ban công. Khi hoàng hôn buông xuống trên đại dương, cô nhìn quá khứ mờ dần phía sau, trong khi tương lai đang chờ đợi ngay phía sau đường chân trời.
     
    chiqudoll, Mạnh ThăngLieuDuong thích bài này.
  3. LoveHermione

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Viktor nhập cuộc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Con tàu du lịch cập bến trên sông Thames vào sáng hôm sau. Hermione đảm bảo thông báo cho bố mẹ và bạn bè về thời gian cập bến của mình. Cô không lường trước được một bữa tiệc chào mừng, nhưng nó đã giúp cô tiết kiệm thời gian khi thông báo về chuyến trở về nhà. Những câu hỏi tẻ nhạt về việc làm thế nào và khi nào đã được trả lời.

    Cô nhấp một tách trà đầy gia vị khi lướt qua vùng nông thôn nước Anh. Chuyến đi lên sông Thames đã thuyết phục cô không còn nghi ngờ gì nữa rằng việc nâng cấp ban công là điều bắt buộc. Cô cân nhắc việc tham gia một chuyến du ngoạn trên sông Rhine vào mùa hè tới. Có lẽ Harry hoặc Luna sẽ muốn đi cùng cô.

    Nắng chiều chiếu lên bến tàu khi con tàu cập bến và hành khách lên bờ. Ở cổng dành cho khách, hai chàng trai tóc đỏ giơ cao một biểu ngữ lớn với lời tuyên bố CHÀO MỪNG VỀ NHÀ, HERMIONE! Với dòng chữ vàng lấp lánh. Cô cười nhạo những trò hề của Fred và George. Họ vẫy tay điên cuồng, kêu gọi sự chú ý của cô. Một số hành khách khác trừng mắt nhìn khi họ đi ngang qua. Bên cạnh cặp song sinh, nhiều hơn sự dịu dàng là Harry, Ron và Ginny đang vẫy tay. Cô cười toe toét, kéo vali ra phía sau.

    "Mình không có ý hẹn gặp bồ, mỉnh chỉ muốn cho bồ biết mình đang trên đường trở về. Bồ không cần phải làm vậy."

    Harry bước tới ôm cô. "Bồ cứ luôn nói với mình như vậy." Cậu bế cô lên và xoay cô thành một vòng tròn khi họ ôm chào nhau.

    "Đến lượt mình." Ron tuyên bố, đẩy Harry sang một bên. Cậu bế cô lên khiến chân cô cách khỏi mặt đất. Khi Ron đặt cô xuống, cặp song sinh lao tới ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng lắc lư qua lại.

    Khi họ thả cô ra, Ginny di chuyển đến cạnh cô. "Em hy vọng chị không thất vọng với một cái ôm thường xuyên."

    "Không, sau những trò tai quái, chị sẽ vui lòng chấp nhận sự bình thường." Hermione cười toe toét và ôm Ginny một cách văn minh hơn.

    Harry và Ron nhanh chóng nâng hành lý của Hermione lên. "Bồ đã đi được năm năm và tất cả những gì bồ có chỉ là hai chiếc vali?" Ron hỏi.

    "Tất nhiên rồi. Mình thành thạo phép thuật kéo dài vào năm thứ sáu."

    "Bồ sẽ ở Anh lâu dài phải không?" Harry hỏi.

    "Đó là ý tưởng hiện tại. Mình dự định sử dụng tiền quỹ chiến tranh của mình để tìm và mua một ngôi nhà hoàn hảo, để mình có thể ổn định việc hồi sinh nghi lễ ma thuật ở Anh."

    "Vậy là chị không nhận việc ở Bộ phép thuậtà?" Ginny hỏi.

    Hermione nhìn Ginny một cách bối rối và hỏi: "Không, tại sao chị lại làm thế?"

    Ginny nhún vai, "Thành thật mà nói, em không biết những bậc thầy trong từng lĩnh vực ma thuật sẽ làm gì. Em chỉ giả định thôi."

    "Sau khi tin đồn được lan truyền, chị đã nhận được gần như tất cả các yêu cầu. Chị có đủ lời đề nghị để thực hiện trong 5 năm tới."

    "Mình nghe thấy tiếng" nhưng "sắp tới." Ron cười lớn.

    "Nhưng, mình sẽ không tự sát khi làm điều đó. Mình sẽ đánh giá các tình huống và nhu cầu. Mình dự định bắt đầu với những dự án Mình muốn. Mình cũng có ý định dành thời gian cho nghiên cứu riêng của bản thân."

    "Ồ, em không biết." Ginny đã trả lời.

    "Tại sao em lại không biết? Gần đây toàn bộ giới phù thủy ở Châu Âu đều đưa ra ý tưởng rằng chúng ta nợ đất nước và cộng đồng của chúng ta nhiều hơn là chính bản thân chúng ta. Chà, rác rưởi. Chị dự định trở thành sếp của chính mình và đưa ra các điều khoản của riêng mình. Những ngày sống vì kỳ vọng của người khác của chị đã qua rồi." Cô cười toe toét. "Đủ với các vấn đề của tôi rồi. Chúng ta hãy nghe tất cả những điều bẩn thỉu." Cô bắt đầu bước đi.

    "Thực sự không có gì quan trọng để báo cáo cả." Fred nói với cô. "Fleur lại có thai, mới phát hiện ra."

    "Các cửa hàng đang hoạt động tốt." George cung cấp.

    "Em đã làm sợi dây đầu tiên cho đàn Harpies." Ginny lặng lẽ đề nghị.

    "Điều đó thật tuyệt vời về mọi mặt. Làm tốt lắm, Gin!" Hermione kêu lên.

    "Cảm ơn, em thực sự rất phấn khích."

    "Mình quyết định chấp nhận lời đề nghị của Falcon." Harry thừa nhận.

    "Cái gì?" Ron hét lên. "Sao bồ không nói với mình?"

    Harry nhún vai, "Bồ bận quá. Và mình vừa quyết định chắc chắn vào tối qua."

    Hermione cười toe toét khi các chàng trai của cô bắt đầu tranh luận về giá trị của từng đội. Họ tiếp tục hướng tới điểm đôn thổ. Mặc dù một số thứ đã thay đổi nhưng những thứ khác vẫn giữ nguyên như cũ. Cô tận hưởng cảm giác yên tâm mà nó mang lại cho cô.

    Bây giờ vì phong trào Tử thần Thực tử đã lụi tàn nên Ron, Harry và Neville quyết định rút lui khỏi công việc Thần sáng. Neville bắt đầu hoàn thiện bằng NEWT của mình và bắt đầu học việc với Giáo sư Sprout với mục tiêu thay thế bà ấy. Ron đã làm mọi người ngạc nhiên khi rời đội trước tiên để trở thành bình luận viên quidditch cho Puddlemere United.

    "Thật xấu hổ khi Puddlemere không tìm kiếm một Tầm thủ cấp bậc ngôi sao." Ron tiếc nuối nói. "Lẽ ra chúng ta có thể làm việc cùng nhau lần nữa."

    Hermione xen vào, "Họ có Viktor. Đội bóng nào cũng mong muốn có hai cầu thủ nổi tiếng nhưng không phải ở cùng một vị trí. Việc sắp xếp thời gian chơi cho hai tầm thủ sẽ là một cơn ác mộng." George và Fred ngạc nhiên nhìn cô. "Sao nào? Em có thể chơi không giỏi hoặc thực sự thích bay, nhưng em vẫn có thể theo dõi các trận đấu." Cô quay sang Ron, "Viktor rất hay khen ngợi bài bình luận của bồ vào bức thứ lần trước anh ấy viết."

    Một nụ cười rộng mở trên khuôn mặt của Ron. "Luôn luôn tốt đẹp khi được đánh giá cao."

    Harry nài nỉ Hermione ở lại với cậu tại Quảng trường Grimmauld. Sau khi ký ức được khôi phục, gia đình Grangers quyết định tham gia Smiles Across the Planet, một tổ chức từ thiện cung cấp dịch vụ nha khoa miễn phí cho những người không đủ khả năng chi trả, đặc biệt là trẻ em. Hầu hết các cuộc tranh luận của Harry đều xoay quanh việc trở thành gia đình duy nhất của cô ở London. "Mình có rất nhiều chỗ và mình không muốn bồ cảm thấy vội vã." Harry nhắc nhở cô khi cô bắt đầu dỡ đồ. "Hai ngày, hai tuần, hai tháng, hai năm hay hai thập kỷ đối với mình đều như nhau." Cô biết chính xác làm thế nào để đáp lại lòng tốt của Harry.

    Thu thập xong hành lý của mình, cô đến gần bức chân dung của bà Walburga Black. "Tên máu bùn làm ô uế nhà cha ta." Hermione lờ bà ta đi khi cô chuẩn bị nghi lễ. Trong sự im lặng hoàn toàn, cô khắc chữ rune vào khung. Nói xong cô lùi lại. "Ngươi đã làm gì vậy, máu bùn?"

    "Ta đã như thế nào thì mi cũng sẽ như vậy. Bởi vì, tA đã đánh cắp giọng nói của mi." Miệng Walburga mấp máy nhưng không phát ra âm thanh nào. Hermione mỉm cười. "Chúng tôi không thể loại bỏ bà, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi phải lắng nghe những điều bà nói."

    Harry lao xuống cầu thang tới chỗ cô. Cậu nhìn cô, rồi nhìn bức chân dung. "Sao thế, Mione?" Cậu nhìn vào bức chân dung, "Old Walburga? Bà ấy thì sao?"

    "Bồ có nghe bất cứ điều gì không?"

    "KHÔNG." Harry trả lời, rõ ràng là bối rối.

    "Chính xác." Cô mỉm cười chờ đợi.

    Vài giây sau, sự vắng lặng của tiếng ồn đã lọt vào tai Harry. "Ôi Merlin ơi, bồ đã làm bà ấy im lặng! Cái này sẽ kéo dài bao lâu?"

    "Nhờ có chữ rune mà nó tồn tại vĩnh viễn. Hãy coi đó là lời cảm ơn vì đã cho mình ở lại đây."

    "Bồ không cần phải cảm ơn mình vì đã làm điều mà một người bạn nên làm."

    "Và bồ không thể ngăn cản mình nên chỉ cần nói cảm ơn và đi ăn trưa thôi."

    "Cảm ơn."

    Việc độn thổ đến Hẻm Xéo trước đó giúp Hermione dễ dàng quay trở lại Anh, đã quyết định họ sẽ ăn trưa tại Leaky Cauldron. Tom chào đón họ một cách nồng nhiệt, nhanh chóng dẫn họ đến bàn. Cả hai đều gọi bia bơ và bánh Shepherd. "Vậy, tiếp theo bồ sẽ làm gì?"

    "Chiều nay mình sẽ gặp Kings để hoàn tất việc đăng ký. Sau đó, mình có thể bắt đầu liên hệ với những người bày tỏ sự quan tâm đến dịch vụ của tôi. Tôi dự định dành ít nhất một ngày một tuần để tìm nhà."

    "Tại sao?"

    "Mình muốn có không gian nghiên cứu riêng của bản thân. Và mình không thể sống với bạn bè mãi được."

    "Có, bồ có thể."

    "Harry."

    "Hermione." Cậu ấy bắt chước.

    "Một ngày nào đó bồ sẽ muốn kết hôn và bồ sẽ không muốn người bạn/chị gái thân nhất của mình sống cùng mình."

    "Hoặc bồ có thể gặp ai đó."

    "Mình có thể."

    "Và sau đó cả hai người có thể sống với mình." Cô ném chiếc khăn ăn của mình vào Harry. Họ cười đùa và ăn xong trước khi chia tay nhau để đi làm buổi chiều.

    Hermione dừng lại để chiêm ngưỡng biểu tượng mới giữa trung tâm Bộ phép thuật. Bờ lò sưởi sàn dẫn đến đài phun nước mới. Cô tự hỏi liệu hầu hết các pháp sư đi qua có hiểu ý nghĩa biểu tượng của đài phun nước hay không, hay họ chỉ nghĩ nó đẹp. Giữa hồ có một cây cổ thụ, dây thường xuân leo lên thân cây biến mất trong cành. Nước từ trên lá rơi xuống tạo thành tiếng mưa nhẹ nhàng. Cô thấy nó khá dễ chịu.

    Cô quay đi và bắt đầu di chuyển đến văn phòng của Kingsley thì một phù thủy lớn tuổi ngăn cô lại. "Hãy chiều chuộng sự tò mò một bà già đi, cô gái nhỏ. Cô nghĩ gì về đài phun nước mới?"

    "Đối với những người tinh mắt có thể nhìn thấy nó thì thông điệp này có vẻ như là một lời hứa."

    "Một lời hứa?"

    "Với sự quyết tâm và kiên nhẫn Bộ quyết tâm tiếp tục, để thay đổi những cái đã cũ. Nó hứa hẹn sẽ phát triển."

    Bà già gật đầu. "Thật là một câu trả lời dễ chịu, thưa cô Granger. Tôi sẽ rất vui nếu cô gặp tôi tại địa chỉ này sau khi công việc của cô kết thúc ngày hôm nay. Tất nhiên, cô có thể mang theo một người bạn." Bà ấy đưa cho Hermione một tấm thiệp có địa chỉ tầng được viết ngay ngắn trên đó. Sau đó bà phù thủy lớn tuổi biến mất trong đám đông đang trở về sau bữa trưa. Hermione lắc mình và tiếp tục đi đến văn phòng Bộ trưởng.

    Kingsley giữ cho văn phòng của mình gọn gàng với những đồ trang trí thưa thớt. Một vài bức tranh màu nước trừu tượng trang trí trên tường. Bức chân dung duy nhất trong phòng vẫn là bức chân dung có liên quan tới vị mục sư Muggle. Thảm màu be trải khắp sàn nhà. Một chiếc bàn làm việc lớn bằng gỗ gụ chiếm ưu thế trong căn phòng. Hai chiếc ghế có cánh màu xanh sang trọng đối diện với bàn làm việc. Bộ trưởng Bộ Pháp thuật đã nhảy lên khi cánh cửa mở ra đón Hermione vào. "Trông cô thật tuyệt vời, cô Granger. Thật tuyệt vời khi được gặp lại cô. Cô có khỏe không?"

    Hermione vui vẻ bước vào vòng tay của Kingsley. "Tôi tuyệt vời. Thật tốt khi được về nhà. Ngài có khỏe không?"

    "Tôi không thể phàn nàn quá nhiều. Ừm, tôi có thể nhưng nó cũng chẳng thay đổi được gì cả, vậy tại sao phải bận tâm."

    "Nói như một chính trị gia thực thụ."

    Ông cười: "Ngồi đi. Hôm nay tôi giúp gì được cho cô?" Cô thò tay vào chiếc túi đính cườm của mình và lấy ra một bọc giấy tờ. "Chiếc túi đó thuộc về bảo tàng hoặc của Những điều không thể diễn tả được."

    "Đó là lý do tại sao nó sẽ ở lại với tôi. Có lẽ tôi sẽ để lại cho cháu tôi. Đây là đơn đăng ký của tôi để cung cấp các dịch vụ độc lập ở Anh. Và cái này sẽ cung cấp dịch vụ ở Châu Âu. Tôi chỉ cần một quan chức phê duyệt chúng."

    "Cô không cần tôi làm điều đó. Bất kỳ ai trong bộ phận đó sẽ phải liều lĩnh ký tên vào nó."

    Cô nhún vai, "Và tôi luôn có cảm giác như họ ký nó vì tôi là Hermione Granger, anh hùng chiến tranh. Tôi biết ngài tin rằng tôi có khả năng."

    Ông mỉm cười trìu mến, "Tôi cho rằng điều đó là đúng. Xongrồi." Ông ký tất cả các dòng thích hợp và triệu tập thư ký của mình để nộp giấy tờ. "Thế bây giờ thì thế nào?"

    "Mọi người cứ hỏi tôi điều đó." cô ấy đã cười. "Bây giờ, tôi bắt đầu tìm kiếm một ngôi nhà và bắt đầu giải quyết những lời đề nghị tồn đọng mà tôi hiện có, trước khi những lời đề nghị mới đổ về. Tuy nhiên, tôi có ý định dành thời gian cho việc nghiên cứu của riêng mình."

    "Nếu cô cởi mở với gợi ý? Với tình trạng tỷ lệ sinh trong các cộng đồng pháp thuật trên toàn thế giới, tôi sẽ xem xét các nghi lễ sinh sản và phát triển một nghi lễ có hiệu quả đáng tin cậy."

    "Tôi cũng có những suy nghĩ tương tự. Đó là một phần của giấy phép quốc tế. Những người tuân theo luật hôn nhân có thể quan tâm đến việc trở thành chuột bạch hơn là người dân địa phương."

    "Cô có phải biến họ thành động vật trước không?"

    "Đó là một cụm từ Muggle có nghĩa là ai đó sẵn sàng tham gia vào thí nghiệm."

    "Tôi chắc chắn thế giới sẽ đánh giá cao nỗ lực của cô."

    "Điều đó vẫn còn phải xem xét, nhưng cảm ơn, Kings."

    "Đừng trở thành người lạ, Hermione." Họ ôm nhau một lần nữa trước khi cô rời đi.

    Trong một ý thích bất chợt, cô quyết định ghé qua sân vận động Puddlemere United. Cô tự hỏi liệu Ron có thời gian đi cùng cô trong chuyến viếng thăm đáng ngại này không. Cô cười khúc khích một mình khi nghĩ đến điều đó. Người phụ nữ đó thực sự không có vẻ ma quái đến thế. Cô đáp xuống lối vào công cộng mà không gây ra một tiếng động nào. Cô nhếch mép cười một mình. Cô hướng tới văn phòng với ý định tìm một người bạn. "Hermione Granger? Có thực sự là em không?" Tiếng nói từ người đồng hương Scotland đã khiến cô phải quay lại. Hai bóng người vội vã đi đường. Khi họ đến gần hơn, cô nhận ra Viktor Krum và Oliver Wood.

    "Viktor! Oliver! Hai người khỏe không?" Viktor đến chỗ cô trước và nhanh chóng ôm lấy người phụ nữ nhỏ bé hơn trong vòng tay vào lòng. "Ôi. Tôi cũng nhớ em". Anh thả cô ra.

    Oliver cười lớn, "Tôi sẽ dành cho cô một cái ôm nữa, cô gái."

    "Tại sao em lại đến đây?" Viktor hỏi.

    "Để hỏi xem anh có muốn đi cùng em trong một chuyến phiêu lưu không. Em đã nghĩ đến việc hỏi Ron, nhưng em thích anh hơn. Anh phàn nàn ít hơn và đặt câu hỏi tốt hơn."

    "Tôi cũng đẹp trai hơn."

    "Cái đó cũng vậy." Cô cười, "Vậy thì vào hay ra, anh Krum."

    "Vào, bug sách*, luôn ở trong."

    (* LoveHermione: Dịch ra là lỗi sách hay mọt sách nhưng nó nghe không hay lắm nên mình để là bug sách)

    "Được rồi, Đi nào."

    "Đến địa chỉ mà bà phù thủy già bí ẩn nào đó đã đưa cho em. Bà ấy muốn gặp em ở đó."

    "Vui lắm, Mi." Cô cười toe toét trước sự cau có của anh. "Chúng ta đang đi đâu vậy?"

    "Để gặp ai đó. Đây là địa chỉ." Cô đưa cho anh tấm thẻ.

    "Lối này dẫn đến Floos." Viktor đưa tay cho cô. Vẫy tay chào tạm biệt Oliver, Viktor dẫn Hermione đến lò sưởi. "Em về nhà được bao lâu rồi?"

    "Em đã về vào sáng nay. Anh sẽ biết điều đó nếu anh mở thư ở tốc độ hợp lý, thay vì để nó chồng chất lên nhau."

    Viktor cười khúc khích, "Như mọi khi, em nói đúng."

    "Anh nên nhớ rằng, ngay cả khi em sai, em vẫn đúng."

    "Em là người may mắn. Một lần nữa và sẽ quay trở lại con đường đúng

    " Lần này là bao lâu? "

    " Ba tuần. "Anh cau mày dọc hành lang.

    " Ugh, em quay lại, đúng lúc anh rời đi. "

    " да* (Đúng), nhưng bây giờ hãy ở đây khi em quay lại nhé. "Anh mỉm cười.

    (*Tiếng Bulgaria)

    " Vâng, em sẽ như vậy. Em sẽ ở với Harry cho đến khi tìm được chỗ ở cho riêng mình. Một cái gì đó mà bồ ấy có ý định phá hoại.

    "Tại sao?" Viktor lại cau mày.

    "Bồ ấy thích sống với chị gái mình. Nếu bồ ấy làm theo cách của mình thì vợ chồng và con cái trong tương lai sẽ chỉ ở lại quảng trường Grimmauld." Hermione nắm lấy một nắm bột. "Chúng ta đi thôi. Gặp lại anh ở thế giới bên kia nhé." Cô ném nó vào ngọn lửa, khiến chúng chuyển sang màu xanh. "Barrett's Haven." Hành lang lát gạch trắng của cơ sở đào tạo Puddlemere mờ đi khi Hermione quay đi.

    Cô rời lò sưởi vào một căn phòng đá trống. Một lớp bụi cho thấy đã khá lâu rồi không có ai đến đó. Người phụ nữ lớn tuổi bước vào đúng lúc lò sưởi gầm lên và Viktor bước ra.

    "À, chào mừng cô Granger, anh Krum. Tôi là Josievena Barrett, chào mừng đến với Barrett's Haven." Bà ra hiệu để hai người họ đi theo bà. Mặc dù trống rỗng nhưng căn phòng bên cạnh lại thể hiện sự khéo léo tinh xảo của ngôi nhà.

    "Cảm ơn bà, nhưng tôi phải hỏi, Barrett's Haven là gì?" Hermione hỏi.

    "Hơn nữa bị bỏ rơi." Viktor lẩm bẩm phủi mạng nhện khỏi tóc.

    "Barrett's Haven là nơi ẩn náu của bậc thầy nghi lễ ma thuật cuối cùng của nước Anh, Warwick Barrett, ông chú vĩ đại của tôi. Sau khi chết, ông để lại tài sản cho bậc thầy nghi lễ tiếp theo. Ông hy vọng điều đó sẽ lôi kéo các cháu gái và cháu trai của ông đi theo bước chân của ông, nhưng than ôi, không ai trong chúng tôi làm được điều đó. Vì vậy, bây giờ nó là của cô, thưa cô Granger, cùng với tất cả những ghi chú của chú Warwick và thư viện của ông ấy."

    "Bà Barrett, tôi không biết phải nói gì." Hermione bắt đầu.

    "Cô không nói gì cả. Chú Warwick rất rõ ràng trong mong muốn của mình."

    "Nhưng nơi này và những tờ ghi chú đó chắc hẳn đáng giá cả gia tài!" cô phản đối.

    Josievena nhún vai, "Có lẽ có, có lẽ không. Nó cho tôi cảm giác không có sự khác biệt. Tôi chỉ đơn giản là rất vui khi có thể đích thân chuyển món quà này. Tôi là người cuối cùng trong dòng dõi Barrett, và sức khỏe của tôi đã bắt đầu suy yếu."

    Quyết định không nghĩ quá nhiều vấn đề về nó, Hermione đã nhượng bộ. "Vì tôi yêu cảm giác mà ngôi nhà mang cho tôi nên tôi sẽ chỉ mỉm cười và nói lời cảm ơn. Chỉ cần bà đảm bảo với tôi rằng tôi sẽ không cần phải để bà rời khỏi ngôi nhà này."

    Bà phù thủy lớn tuổi cười, "Ồ không, Merlin chúc phúc cho cô, cô gái nhỏ bé. Nếu cô chọn sống ở Haven, chúng ta sẽ là hàng xóm. Nhà tôi ở thung lũng bên dưới."

    "Dưới?"

    Bà ấy vẫy tay ra hiệu cho họ, "Hãy đến nhìn ra ngoài cửa sổ." Ngôi nhà nằm trên đỉnh một vách đá, bên dưới là một ngôi nhà lớn nằm ngổn ngang trên một khoảng đất trống trong khu rừng rậm. "Những người xây dựng đã chạm khắc các phần của lâu đài từ vách đá, sau đó sử dụng đá đó để xây dựng phần còn lại của công trình."

    "Chúng ta đang ở đâu?" Viktor hỏi.

    "Không xa Tenby, Pembrokeshire ở xứ Wales."

    "Tôi đã đến đó một lần vào kỳ nghỉ cùng bố mẹ tôi."

    "Sẽ cần sửa chữa và làm sạch." Viktor nhận xét khi quan sát các phòng.

    Hermione gật đầu. "Em đồng ý. Nhưng đây, đây là nhà."

    Josievena mỉm cười thanh thản. "Khi cô biết thông điệp về đài phun nước, tôi biết Haven sẽ chào đón cô. Tôi sẽ thông báo cho luật sư để họ có thể chuẩn bị giấy tờ. Họ sẽ gửi cú cho cô.

    " Tất nhiên rồi. Tôi thực sự hy vọng rằng người hàng xóm mới của tôi sẽ đến thăm tôi khi có thể? "

    " Tôi rất vinh dự, thưa cô Granger. "

    " Gọi tôi là Hermione. "

    " Vậy hãy gọi tôi là Josievena. Bây giờ, nếu cô thứ lỗi, tôi có vài việc cần phải sắp xếp. "

    Hermione nhìn cbà nhanh chóng rời đi." Thật nhỏ mọn. "Viktor nhướng mày." Cho đến khi em thay đổi kết giới, Josievena sẽ không thoải mái ở đây. Warwick đảm bảo rằng mong muốn của ông ấy sẽ được tôn trọng. "

    " Thật kinh khủng. Vẫn muốn ngôi nhà à? "

    " Yeah anh muốn. Muốn để anh đưa em đi ăn tối không? "

    " Không, nhưng sẽ đưa anh đi ăn tối."Cô tinh nghịch đánh anh khi anh nắm lấy tay cô và kéo cô về phía lò sưởi.
     
    chiqudoll, LieuDuongMạnh Thăng thích bài này.
  4. LoveHermione

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Ngôi nhà thân yêu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rời Barret's Haven, Viktor đưa cô đến thị trấn nhỏ Wareham, ngôi làng gần sân vận động của đội nhất. "Ngôi làng nhỏ nhưng anh rất thích. Các pháp sư địa phương phớt lờ người chơi, đảm bảo quyền riêng tư."

    "Họ thật tử tế."

    Viktor nhún vai. "Đã quen với việc họ ở đây. Quán rượu của phù thủy được chứ?"

    Cô cười toe toét trước sự không chắc chắn đột ngột của anh. "Tốt rồi. Ngay cả khi có ai đó buôn chuyện hoặc Nhật báo tiên tri đăng câu chuyện, trước đây tôi vẫn là người phá hoại gia đình đau lòng." Viktor cau có nhìn cô. "Em sống với Harry, em đã được nhìn thấy với anh, vì vậy Anh hùng Harlot đau lòng lặp lại lịch sử. Chắc chắn rồi, chúng ta sẽ nói với họ rằng chúng ta chỉ là bạn bè thôi."

    "Merlin cấm. Britta đến thăm vài tháng trước, báo chí đã đưa ra tin lớn. Krum được nhìn thấy với người đẹp tóc vàng nhiều lần. Tiếng chuông đám cưới có ở tương lai không? Khó có thể xảy ra vì cô ấy là em gái của tôi." Tiếng cười leng keng của Hermione khiến Viktor cười toe toét. "Bỏ lỡ tiếng cười, bug sách."

    "Em cũng nhớ anh. Anh đã từng là một người bạn qua thư tuyệt vời."

    "Sau chiến tranh, ngày càng có nhiều câu lạc bộ quidditch ở châu Âu muốn đấu với Anh lần nữa. Có nghĩa là nhiều cạnh tranh hơn, nhiều trận đấu hơn sẽ khiến anh đi du lịch nhiều hơn."

    "Em đọc được rằng nước Anh đang thúc đẩy tổ chức nhiều trận sân nhà hơn vào mùa giải tới."

    Sự xuất hiện của người phục vụ đã làm gián đoạn cuộc trò chuyện. Hermione gọi món bánh Shepherd* với rượu bia, trong khi Viktor chọn bít tết và bánh Kidney* với bia Đức. Khi người phục vụ rời đi, Viktor trả lời, "Các đội của Anh thường xuyên thắng. Yêu cầu cắt giảm doanh thu bán vé nhiều hơn hoặc nhiều trận đấu trên sân nhà hơn. Thực sự, các đội muốn có nhiều trận đấu trên sân nhà hơn. Nhiều doanh số bán hàng hóa và nhượng bộ hơn."

    [​IMG]

    Bánh Shepherd

    [​IMG]

    Bánh Kidney


    "Tờ báo ở Lulea cho rằng các đội châu Âu đang cố gắng sử dụng luật hôn nhân như một cái cớ."

    "да* (Đúng). Người chơi cần phải nỗ lực trong hôn nhân hoặc gia đình. Ủy viên người Anh cho rằng có lẽ người Anh chỉ cần tự chơi ở mùa giải tới. Giải quyết mọi vấn đề, đột nhiên xin lỗi rồi đi."

    "Không phán xét hay đề xuất bất cứ điều gì, nhưng có khá nhiều cầu thủ chưa lập gia đình đã sang Anh, phải không?"

    "Hoặc nước Mỹ. Ba năm trước chưa sẵn sàng cho hôn nhân hay trách nhiệm đó. Muốn chơi lâu hơn."

    "Anh có ý định nghỉ hưu khi kết hôn?"

    "Sau khi sinh con đầu lòng, hoặc ít nhất là chơi ít đi. Có lẽ là huấn luyện viên. Muốn về nhà nhiều hơn cho gia đình."

    "Bước đầu tiên để em tự khẳng định là gì?" Viktor hỏi khi đồ ăn được mang đến.

    "Ngồi xuống và vạch ra những lời đề nghị nào em muốn chấp nhận và lời đề nghị nào em định từ chối. Một khi em tiếp quản Barret's Haven. Em sẽ tạo không gian nghi lễ của riêng mình để bắt đầu nghiên cứu."

    "Có lời đề nghị nào nổi bật không?"

    "Kingsley đề xuất một nghi lễ sinh sản đáng tin cậy hơn, dựa trên luật lệ lan rộng khắp lục địa. Vì vậy, có lẽ em sẽ xem xét những cái hiện có."

    Viktor gật đầu, "Chúng đã cũ và một số có vẻ đen tối. Kết quả thu được rất kém: Pháp sự, phù thủy tội nghiệp hoặc trẻ em rất ốm yếu."

    "Rất có thể cơ thể gặp khó khăn, khiến việc mang thai nhiều hơn một lần khó có thể xảy ra, Khiến chúng trở nên vô dụng ngày nay."

    "Làm sao vậy?"

    "Hầu hết luật hôn nhân đều yêu cầu ít nhất có hai con, nếu không muốn nói là nhiều hơn. Ít nhất Hy Lạp đang thưởng cho bất kỳ ai có nhiều hơn ba. Em đã tận mắt chứng kiến việc có nhiều con có thể gây ra tình trạng kiệt quệ tài chính như thế nào. Không phải tất cả những gia đình này đều may mắn như gia đình Weasley. Họ có một vườn cây ăn quả và một căn phòng để làm vườn và Molly Weasley nên dạy các lớp nấu ăn."

    "Đôi khi anh cảm thấy tiếc khi phải ra đi vì anh có thể làm được nhiều thứ. Gia đình và bạn bè khẳng định họ hiểu nhưng anh lo lắng về cảm xúc".

    "Những luật lệ đó là một điều may mắn cho nước Anh. Sau hai cuộc chiến kéo dài hai thế hệ, chúng tôi cần những người thợ thủ công lành nghề và bậc thầy phép thuật đến với chúng tôi. Các cầu thủ quidditch là một phần thưởng tuyệt vời." Cô cười toe toét trêu chọc anh.

    "Anh hiểu rồi, vẫn không có hứng thú với trò chơi ngu ngốc trên cây gậy tử thần." Anh trêu lại.

    "Khá nhiều." Cả hai đều cười. Hermione lái cuộc trò chuyện về sự nghiệp của Viktor cho đến khi họ ăn xong. "Em sẽ để anh hộ tống em về nhà, nhưng Harry cần phải thêm anh vào kết giới bảo vệ trước đã."

    "Không sao đâu, nó sẽ đáp ứng nhu cầu của một quý ông trong một đêm. Vẫn còn buổi sáng sớm. Hẹn gặp lại ngay khi em quay lại."

    "Tốt hơn hết là như vậy anh Krum, nếu không tôi sẽ rất khó chịu với anh."

    Trong bữa sáng, Harry nghe Hermione kể về một ngày của cô ấy. Nơi cô đã biến mất và sau đó cậu bắt đầu tìm mọi cách để làm chậm quá trình di chuyển đến Barrett's Haven. Cuối cùng, cô kêu gọi ngừng bắn trong cuộc tấn công của bạn mình. "Sao mình không sử dụng Barrett's Haven làm nơi làm việc và sống ở đây thêm một thời gian nữa?"

    "Nếu đó là lời đề nghị tốt nhất của bồ thì mình đoán có còn hơn là không có gì."

    "Ông nói đúng đấy, ông Potter." Cả hai cùng cười và ăn xong bữa sáng.

    Cuối buổi sáng hôm đó, Hermione lấy ra những lá thư cô đã nhận được trong sáu tháng qua. Một số đi thẳng vào lò sưởi, những lời đề nghị từ những gia tộc hắc ám mà bản năng mách bảo cô chẳng qua là một cái bẫy thảm hại. Một khi họ đã loại bỏ cô, họ có thể tuyên bố đó là bất kỳ loại tai nạn hoặc phản ứng dữ dội nào đã xảy ra. Có lẽ không phải là một ý tưởng tồi nếu mang theo người hỗ trợ, ai đó sẽ trông chừng cô và đảm bảo không có điều gì vô tình xảy ra khi cô làm việc, có lẽ là một trợ lý.

    Một số câu hỏi đã đi vào danh mục có thể chấp nhận. Có điều gì đó trong yêu cầu đó khiến cô chú ý, một số tiêu cực, một số tích cực. Không ai trong số chúng có thể được chấp nhận hoặc bị từ chối ngay lập tức.

    Rất ít người đi vào đống danh mục chấp nhận. Molly Weasley muốn dọn dẹp Hang Sóc sau cuộc tấn công của Tử thần Thực tử vào đám cưới của Bill và Fleur. Kingsley muốn cô xem qua các phòng nghi lễ hiện có trong Bộ. Một số gia đình phép thuật trung lập muốn làm mới hoặc tái tạo lại không gian gia đình của họ. Hermione đã viết thư chấp nhận và các cuộc hẹn để thảo luận về công việc và các khoản phí của cô.

    Đối với những người có mặt trong danh mục chấp nhận, cô đã gửi thư hỏi thăm yêu cầu thêm thông tin và kết nối với Floo để thực hiện cuộc gọi Floo. Cô đã ghi chú để tìm một văn phòng. Mặc dù có ý định làm việc ở Haven nhưng cô không muốn quảng cáo nơi mình sống và làm việc. Càng cân nhắc ý tưởng này cô càng thích nó. Sau khi quyết định, Hermione đã soạn thảo một lá thư cho một nhà môi giới bất động sản để hỏi về những không gian văn phòng rẻ tiền. Cô mượn con cú mới của Harry, Bron để gửi đi lá thư của mình trước khi cô có thể suy nghĩ quá nhiều về bất cứ điều gì. Và mua thêm một con cú vào danh sách việc cần làm của cô.

    Kết nói Floo gầm lên khi cô đóng cửa sổ lại. Cô quay lại, mỉm cười khi thấy Harry bước ra từ ngọn lửa. "Chào bạn yêu, bồ về rồi."

    "Har har. Bỏ qua chuyện đó đi, ngày hôm nay của bồ thế nào?"

    "Không tệ, làm mình nhớ đến việc luyện tập của Gryffindor dưới thời Wood trong năm thứ ba."

    "Mình đoán điều đó là tốt."

    "Mình nghĩ vậy. Bồ đã làm gì cả ngày?

    " Sắp xếp lại bản thân, gửi thư chấp nhận và từ chối, đồng thời lập danh sách việc cần làm. "

    " Mione siêu tổ chức lại đình công. "

    " Bồ chỉ ghen tị với sức mạnh của mình thôi. "

    " Thực ra thì, ừ, có một chút. Bồ có khả năng đa nhiệm tốt hơn bất kỳ ai khác mà mình biết. Bồ hoàn thành được nhiều việc trong một ngày hơn hầu hết chúng ta. "

    " Ồ, cảm ơn, Harry. Bồ muốn gì? "

    " Tại sao bồ lại biết mình muốn thứ gì đó? "

    " Tâng bốc luôn đi kèm với yêu cầu. Nói thẳng ra đi. "

    " Một người bạn không thể khen ngợi một người bạn khác sao? "

    " Chắc chắn rồi, nhưng không phải phong cách của bồ. Ân huệ là gì? "

    " Ginny đã đưa ra nhiều gợi ý về việc quay lại với nhau. Tất cả chúng ta đều biết đó là một ý tưởng tồi. Đừng để mình làm vậy. "

    " Lại đến à? "

    " Đừng để mình. Một người trong chúng tôi cảm thấy cô đơn, chúng tôi hoài niệm. Mọi thứ đều tuyệt vời trong một hoặc hai tháng. Rồi BAM, la hét, đĩa vỡ, và cả hai chúng tôi đều khốn khổ. Vì vậy, xin hãy dừng mình lại. Đó không phải là cuộc sống của mình, những sai lầm của mình thật tồi tệ. Dừng mình lại. "Harry đưa tay vuốt mái tóc rối bời của mình." Mình không đùa đâu, Mione. Mình không quan tâm nếu bồ phải ếm lời nguyền lên cơ thể mình. Sau lần chia tay gần đây nhất, mình không nghĩ tình bạn của chúng tôi sẽ tồn tại thêm một chặng đường nữa. Hoặc tình bạn của mình với Ron. Đó là một phần lý do tại sao bồ ấy rời vị trí Thần Sáng, để thoát khỏi mình và chất độc. "

    Hermione suy nghĩ một lúc. Một lời đồng ý đơn giản lơ lửng trên môi cô, nhưng cô cảm nhận được sự tuyệt vọng của Harry đằng sau lời yêu cầu đó. Một cuộc trò chuyện đơn giản 'đừng đến đó' với Ginny cũng có thể khiến mọi thứ trở nên mất cân đối." Bồ đã cân nhắc việc hẹn hò với người khác chưa? "

    " Được rồi, để mình lôi bạn gái mới ra khỏi túi đã. "

    " Đừng thô lỗ. Bồ có quan tâm đến một nghi thức đơn giản để thu hút bạn gái mới không? "

    " Huh? Ý bồ là sử dụng phép thuật? "

    " Một hoặc hai chữ rune và những ước muốn đơn giản, không có gì phức tạp hay bất chính. "

    " Bồ ghét tình dược và mấy thứ rác rưởi đó. "

    " Điều này không thu hút một người cụ thể mà là một người tốt cho bồ. "

    " Chỉ như vậy thôi sao? "

    " Chỉ như vậy thôi. Mình có thể thiết lập nó cho bồ một cách dễ dàng. "

    " Điều đó thật tuyệt vời, Hermione. "

    " Cảm ơn. "

    " Làm thôi nào. "Harry giơ nắm đấm lên không trung.

    " Mình sẽ đi lấy mực. "Cô chạy lên lầu quay lại với một cây bút máy và mực henna. Cô đã chuẩn bị mọi thứ." Ngồi. "Cô chỉ vào chiếc ghế cạnh mình ở bàn bếp." Tay úp lòng bàn tay xuống. "

    Harry ngồi xuống và ngoan ngoãn đặt tay lên bàn. Hermione nhúng cây bút máy vào mực." Chúng ta bắt đầu với Beith để tái sinh cảm xúc và Nion cho sự hòa hợp và kết nối. Queirt để tìm kiếm tình yêu và sự chung thủy, rồi Muin để tìm kiếm sự trung thực và những bài học cuộc sống. "Cô vẽ chúng lên mu bàn tay Harry. Cô lau sạch bút và thay mực." Bây giờ Fehu cho những khởi đầu mới. Gebo vì tình yêu và sự hợp tác. Wunjo vì hạnh phúc và sự hợp tác hưng thịnh. Và cuối cùng là Ansuz vì sự ổn định và liên lạc. "Cô vẫy tay mình trên tay Harry để lau khô mực." Bây giờ, hãy bộc lộ phép thuật của bồ và nghĩ về một người bạn gái mới. Đừng cụ thể, hãy nghĩ một cách khái quát về những đặc điểm mà cô ấy nên có. Hãy nắm giữ sức mạnh cho đến khi nó lấp đầy các chữ rune. "

    " Làm thế nào.. "Harry bắt đầu.

    " Mình sẽ chỉ cho bồ, bây giờ hãy tập trung. "Cô theo dõi các chữ rune cho đến khi mỗi chữ rune tỏa ra ánh sáng mờ nhạt nhất.

    " Bây giờ, hãy giải phóng phép thuật. "Cô mỉm cười trước làn gió nhẹ nhàng thổi qua." Sẽ phải mất vài ngày mực mới hết. Đừng chà xát chúng. Chúng cần mờ đi một cách tự nhiên. "

    " Cảm ơn, Mione. "

    " Rất hân hạnh, và trong lúc đó mình hứa sẽ ếm bùa bồ nếu bồ cố gắng quay lại với Ginny. "

    " Có phải tất cả các nghi lễ đều đơn giản thế này không? "Harry hỏi nhìn chằm chằm vào bàn tay mình.

    " Merlin, không. "Hermione cười lớn." Nó phụ thuộc vào những gì bồ đang cố gắng thực hiện. Kiếm cho bồ một cô bạn gái, vài chữ rune, một chút phép thuật và thế là xong. Bảo vệ một thành phố khỏi một con thú nguy hiểm, cần khoảng hai mươi người. "

    " Liệu chúng ta có thể sử dụng một nghi lễ để xử lý các Trường Sinh Linh Giá không? "Harry hỏi nhỏ.

    " Với chỉ ba người chúng ta? Không, chúng ta sẽ cần người thứ tư. Nhưng với thêm một người nữa, ừ, có lẽ chúng ta có thể có. "

    " Thật tệ. "

    " Một phần lý do tại sao mình về nhà. Chúng ta không phải quốc gia duy nhất mất đi nghi lễ ma thuật, nên mình sẽ lợi dụng danh tiếng của mình để nâng cao nhận thức về nó. "

    " Bồ thật tuyệt vời. "Harry khen ngợi.

    " Tại sao phải cảm ơn, Harry. "

    Người môi giới bất động sản đã liên lạc với Hermione ngay vào buổi sáng, cung cấp cho cô danh sách các văn phòng có sẵn ngay lập tức. Cô đọc nó trong khi ăn sáng. Harry đọc qua vai cô." Này, cái đó ở cạnh cửa hàng của cặp song sinh đấy. "

    " Người ta tự hỏi liệu đó là ưu điểm hay nhược điểm? "Cô trầm ngâm.

    Harry có vẻ trầm ngâm," Mình không chắc. "

    " Có lẽ mình nên thuê một trợ lý trước rồi mới lo về văn phòng? "

    " Mọi chuyện sẽ đâu vào đấy thôi. Kế hoạch của bồ hôm nay là gì? "

    " Hẹn gặp Kingsley và người đứng đầu bộ phận những người không thể nói để trông coi những không gian cũ. Sau đó mình có thể ghé qua Hang Sóc nếu Molly có mặt và xem công việc dọn dẹp sẽ quan trọng đến mức nào. "

    " Bác ấy sẽ rất vui khi được bồ đến thăm. "

    " Tối nay mình sẽ chặn một căn phòng dành cho các thiết bị điện tử của Muggle, "cô nói một cách thản nhiên, liếc nhìn phản ứng của Harry.

    Đôi mắt cậu ấy mở to đầy phấn khích," Nghiêm túc à? "

    Cô cười:" Ừ. Chúng ta có thể chặn dòng chảy ma thuật từ một căn phòng và chuyển đổi năng lượng ma thuật thành năng lượng cho chúng. "

    " Tôi yêu phép thuật. "Harry thở dài.

    Cô bật cười:" Bồ thích thứ cản trở khả năng sử dụng điện của bồ à? "

    " Vì là thứ mang lại các thiết bị điện tử và làm sạch bát đĩa ngay lập tức. "

    " Ừ, chỉ ra phép thuật cho điều đó. "Cô ném bát đĩa của mình bay vào bồn rửa." Ừ, mình đi đây. "

    " Hẹn gặp lại vào bữa tối nhé? "

    " Trừ khi Molly bắt mình làm con tin với lời đề nghị nấu ăn. "

    " Nếu điều đó xảy ra, mình sẽ tha thứ cho bồ trước. "

    " Cảm ơn. "

    Đúng 9 giờ, Hermione bước vào Bộ Pháp thuật bằng mạng floo. Cô dừng lại ở bàn an ninh để quét cây đũa phép của mình và nhận thẻ dành cho khách. Cô quay lại con đường đến văn phòng của Kingsley ngày hôm trước. Cô gật đầu với những người đội mũ trùm đầu đang lặng lẽ trò chuyện trong góc văn phòng. Cô mỉm cười với Kingsley." Chào buổi sáng. Chúng ta đi xuống tầng thấp hơn nhé? "

    Một trong những nhân vật đó lên tiếng:" Làm sao cô biết đó là nơi có các vòng tròn? "

    " Thứ nhất, những vòng tròn vĩnh viễn được đào xuống đất hoặc khắc vào đá. Vì chúng ta đang ở giữa London, tôi nghi ngờ có một khu vườn ẩn sau lưng. Thứ hai, tôi đã từng đến Sở Bí Ẩn trước đây. "

    Kingsley nhếch mép cười," Lối này, thưa cô Granger. "Ông dẫn cả nhóm xuống tầng dưới cùng của tòa nhà. Ông ra hiệu cho cô ra khỏi thang máy trước." Ưu tiên phái đẹp. "

    " Tại sao không, cảm ơn ngài. Cô bước vào căn phòng rộng như hang động, chiêm ngưỡng tất cả. Ngọn lửa trong lò sưởi gắn trên tường bùng lên. Cô chậm rãi đi vòng quanh, quan sát sàn nhà. Cô có thể nhìn thấy những đường rãnh nông của một vòng tròn khổng lồ lấp đầy hang động. Bên trong có năm vòng tròn nhỏ hơn. Cô đếm từng bước, ghi nhớ trong đầu.

    Cô dừng lại trước mặt ba người không thể nói. "Vậy ra, những đường nét hiện có vẫn còn chắc chắn, chúng chỉ cần được cắt bỏ để làm sâu sắc thêm, thật dễ dàng."

    "Vậy khi nào cô sẽ tiến hành cải tạo?" một người đàn ông giấu tên hỏi.

    "Ồ, tôi không. Những người có ý định sử dụng chúng nhiều nhất cần phải là người bỏ công sức vào chúng. Ngài cần đổ phép thuật của mình vào đá, không phải tôi. Tôi không cần kết nối với không gian này, ngài cũng vậy."

    Kingsley gật đầu, "Điều này chỉ chứng tỏ chúng ta đã đánh mất bao nhiêu truyền thuyết về nghi lễ."

    "Nó đúng." Hermione đồng ý. "Tôi sẽ ra ngoài trong khi ba người thảo luận vấn đề. Tôi sẽ gửi hóa đơn cho ngài, Kings."

    "Thực vậy."

    Hermione bước vào thang máy và chọn tầng chính. Thang máy dừng lại giữa chừng và có hai chàng trai trẻ bước vào. Ban đầu không ai để ý đến cô nên họ tiếp tục cuộc trò chuyện. Cô ngay lập tức nhận ra mái tóc bạc kim của Draco Malfoy nhưng không thể so sánh được người đàn ông tóc đen đi với anh ta. "Drake, tôi không biết tại sao anh cứ kéo tôi đến những cuộc phỏng vấn này. Sẽ không có ai thuê tôi cả. Tôi đã cố gắng tránh được cái mác chết tiệt đó nhưng lại thiếu vàng để mua chuộc bất cứ ai." Anh đưa tay vuốt tóc một cách thất vọng.

    "Cass, nó không tệ đến thế đâu. Cuối cùng thì một trong những người đứng đầu bộ phận này sẽ nhận ra rằng việc thuê anh là giúp ích cho tôi."

    Cô cố gắng nhịn cười nhưng thất bại thảm hại. Cả hai đều nhìn cô, ngạc nhiên trước sự hiện diện của cô. "Tôi xin lỗi. Tôi hứa là tôi không cười nhạo sự bất hạnh của anh, mà cười nhạo ý tưởng rằng bất cứ ai trong Bộ cũng sẽ nhận ra điều đó mà không cần ai đó đánh vần nó bằng chữ lớn. Anh đã thử Kings chưa, ông ấy có thể là một trong số ít người có thể làm được điều đó?"

    "Granger."

    "Malfoy." Cô đáp lại cái gật đầu chào của anh. "Và tôi phải xin lỗi lần nữa, và thừa nhận là tôi không nhớ anh."

    "Chắc là không đâu, tôi nghĩ là tôi học năm thứ bảy khi cô đang học năm thứ tư, Cassius Warrington." Anh đưa tay ra.

    "Hermione Granger." Cô bắt tay anh.

    "Tôi có thể nói rằng tôi rất thích ba bài viết gần đây nhất của anh về sự kết hợp giữa rune và nghi lễ cũng như khuyến khích sự hồi sinh của những lối sống cũ."

    "Cảm ơn

    " Tôi luôn ước mình có đủ khả năng học thuật để học thành thạo cả hai môn đó. Nhưng tôi không có điểm số để thu hút sự chú ý, hay sự giàu có để trả cho một điểm số. "

    " Xin thứ lỗi cho sự thô lỗ trong câu hỏi tiếp theo của tôi, nhưng hãy cho tôi biết, hiện tại anh đang làm công việc gì? "

    " Tôi làm việc bán thời gian ở Flourish, Blots và Honeydukes. "

    " Hmm, anh cảm thấy thế nào về con lai và Muggleborn? "

    " Tôi đã thấy đủ máu trong chiến tranh để biết rằng tất cả chúng ta đều có cùng một màu máu. Phép thuật là phép thuật, chỉ có những kẻ ngu ngốc lầm lạc mới sa lầy vào thứ rác rưởi đó nữa. "

    " Anh cảm thấy thế nào khi trở thành trợ lý của tôi? Đó có thể là làm bất cứ điều gì từ việc hỗ trợ các nghi lễ, đặt lịch hẹn hoặc nhắc nhở tôi dừng lại trong ngày và đi ăn gì đó. "Tất cả họ đều cười ở phần cuối.

    " Cô nghiêm túc chứ? "

    " Đúng, tôi cần ai đó giúp đỡ và thỉnh thoảng trông chừng tôi. Có vẻ như anh cần một công việc có ý nghĩa hơn. Nếu anh muốn, hãy suy nghĩ lại. Ngày mai tôi sẽ đưa ra một đề nghị rõ ràng hơn, nêu chi tiết trách nhiệm và mức bồi thường. Hãy xem qua, hãy dành thời gian và cho tôi biết suy nghĩ của anh. "Cả hai đều nhìn chằm chằm vào cô." Có thứ gì dính trên tóc tôi à? Mạng nhện hay gì đó? "

    " Cô chỉ thản nhiên mời tôi một công việc như chẳng có gì, rồi làm như tôi có thể từ chối. Cô hầu như không phỏng vấn tôi.

    "Chà, tôi biết những bài báo đó được xuất bản ở đâu và đó không phải là Tuần báo Phù thủy, vì vậy mặc dù điểm số của anh có thể không ủng hộ, nhưng về mặt học hành thì anh có xu hướng theo dõi các tạp chí học thuật. Anh muốn một cái gì đó hơn là công việc ở cửa hàng, nghĩa là anh không sợ công việc khó khăn mà anh yêu thích. Và Malfoy đã nói rằng hắn sẽ nợ một ân huệ với người đã thuê anh. Và tôi thích ý tưởng Malfoy biết rằng cậu ta nợ tôi." Cô nhếch mép cười trước sự giễu cợt đầy tinh nghịch của anh.

    "Làm như tôi không nợ cô những gì cô đã nói ở phiên tòa."

    Cô vẫy tay với anh, "Bygones." Thang máy dừng lại ở tầng chính. "Hôm nay tôi bận gần hết ngày nên có lẽ phải đến chiều tôi mới gọi được cho anh."

    "Tôi háo hức chờ đợi nó." Cô vẫy tay chào rồi bước ra khỏi thang máy.

    Cô tình cờ nghe thấy Cassius thì thầm với Draco, "Anh có nghĩ cô ấy nghiêm túc không?"

    "Granger không phải là loại người thích chơi game, dù tàn nhẫn hay không. Cô ấy thực sự có ý đó."
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng một 2024
  5. LoveHermione

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Nghi thức mặt trời mọc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc Hermione đến Hang Sóc thì thấy Bill và Fleur đã đến. "Bonjour (Xin chào) Hermione! Cava (một ngày tuyệt vời) phải không, thưa quý cô?" Fleur vòng tay ôm lấy Hermione.

    Giật mình vì sử dụng tiếng Pháp, Hermione ôm lại. Nhìn thoáng qua nụ cười ngượng ngùng của Bill khiến bóng đèn bật sáng. "Anh vẫn chưa học tiếng Pháp à? Bill, đã bảy năm rồi."

    Anh nhún vai, "Anh đang cố gắng."

    Cô ôm anh, "Không đủ tốt. Em đã học được hai ngôn ngữ mới trong thời gian em không ở đây."

    "Chắc chắn rồi, nếu không thì chết đói." anh ấy đáp lại.

    "Chuyện chồng tôi thất bại về ngôn ngữ là đủ rồi. Em đã làm được những việc gì rồi?"

    "Đủ thời gian đứng ở cửa trước rồi," Molly tuyên bố. "VÀO TRONG. Sau đó Hermione có thể trả lời mà không cần phải lặp lại." Bác kéo cô gái trẻ vào vòng tay ấm áp. "Chào cháu yêu."

    "Xin chào, Molly," cô ôm chặt lại.

    "Vào trong đi, vào trong đi." Bà gần như kéo Hermione vào bếp. Bên bàn ăn, một cô bé tóc vàng nhỏ nhắn đang ngồi ăn miếng bánh.

    "Mẹ," Bill mắng, "chúng ta đã bàn về bánh pudding như một bữa ăn."

    "Đúng, và con đã nhớ một cách khôn ngoan rằng những người mẹ là người biết rõ nhất." Bà tinh nghịch đánh con trai mình khi Fleur ngồi cười đùa bên cạnh con gái họ.

    "Victoria, bé yêu, bé có nhớ Hermione không?"

    Cô bé quan sát Hermione. "Không, thưa mẹ. Bonjour, mademoiselle (Xin chào quý cô). "

    Hermione cười khúc khích, "Cần người giúp đỡ?" cô hỏi Fleur.

    "Có lẽ."

    "Bonjour, mademoiselle (Xin chào quý cô). " Hermione trả lời.

    "Cô có phải là bạn của chú Ron, người đã đi xa để trở thành bậc thầy phép thuật không?"

    "Cô là."

    "Cô đã?"

    "Có."

    "Tốt đấy." Victorie quay lại với chiếc bánh của mình để người lớn bắt kịp.

    "Để xem tôi có thể tóm tắt và tránh chơi trò 20 Câu Hỏi không. Tôi tuyệt vời. Tôi sẽ ở lại với Harry một thời gian. Tôi đã sắp xếp các yêu cầu tôi đã nhận được. Tôi đã gặp Kings sáng nay. Làm phiền những người không thể kể xiết bằng cách từ chối làm công việc của họ cho họ.

    Đã phỏng vấn một trợ lý tiềm năng và ăn trưa với Viktor Krum."

    "Không có rêu bám trên người cháu đâu," Molly cười. "Vậy chuyến thăm này là công việc hay niềm vui?"

    "Không thể là cả hai sao? Tất cả moi người đã chào đón cháu vào gia đình này nhiều năm trước. Tất nhiên, cháu muốn gặp bác và giúp đỡ bác trước".

    "Cháu thật ngọt ngào. Vậy thì, trước tiên hãy dành cho sự vui vẻ, bố mẹ cháu thế nào?

    " Tuyệt vời. Họ sẽ quay trở lại Anh khi chuyến đi từ thiện hiện tại của họ kết thúc. "

    " Họ sẽ ở lại lâu chứ? "

    " Cháu nghĩ vậy. Họ tỏ vẻ như là họ sẽ nghỉ lâu hơn khi cháu về nhà vậy. "

    Sau khi trả lời theo kịp câu hỏi của từng thành viên nhà Weasley và còn sống sót, Hermione quay lại công việc kinh doanh." Vậy bác muốn đạt được điều gì với việc thanh lọc? "

    Molly thở dài," Mọi thứ đều tối tăm như thể chiến tranh vẫn đang rình rập chúng ta. "

    Hermione gật đầu," Cháu có thể làm việc đó. "Cô viết nguệch ngoạc những ghi chú trên một cuốn sổ." Bác nghĩ Charlie có thể về nhà vào cuối tuần hay thực sự là có bất kỳ ngày nào mà trùng hợp là Ginny và Ron đều rảnh không? "

    " Bác chắc chắn thằng bé có thể. Tại sao? "

    " Cháu đang nghĩ nghi lễ gồm chín người với cả gia đình sẽ là tốt nhất. Hãy tìm hiểu khi nào mọi người đều rảnh và cháu sẽ sắp xếp phần còn lại. "

    " Charlie đề cập đến công việc tăng thêm rất nhiều lần, "Bill nhận xét. Anh nhìn đồng hồ của mình." Tuần này anh ấy trực đêm. Con có thể bắt gặp anh ấy ở nơi làm việc. "Anh lên lầu gọi điện.

    " Bác có thứ gì của Percy có giá trị tình cảm hay thứ gì đó tượng trưng cho anh ấy không? "

    " Bác giữ huy hiệu Head Boy của nó trên lò sưởi. "

    " Điều đó sẽ hoàn hảo. Cháu có thể mang nó theo để chuẩn bị không? Cháu định dùng nó làm dây buộc tiêu điểm. "

    " Bác biết cháu sẽ chăm sóc nó thật tốt. "

    Fleur tò mò nhìn cô," Cái gì là tiêu điểm? "

    " Một vật phẩm vật lý để tập trung phép thuật vào. Trong trường hợp này, anh ấy đã chết khi cứu Fred, một thành viên trong gia đình anh ấy. Sử dụng hình ảnh đại diện của anh ấy làm trọng tâm sẽ khai thác được điều kỳ diệu đó. "

    " Nghe có vẻ đẹp đấy. "Molly lau đi giọt nước mắt lạc lối.

    " Cháu định khắc chữ rune tượng trưng cho sự hy sinh và lòng trung thành ở mặt sau. "

    Bill quay trở lại nhà bếp," Charlie nói vì điều này mà anh ấy có thể xin nghỉ phép ngay lập tức. Anh ấy biết ma thuật hắc ám còn sót lại làm mẹ khó chịu đến mức nào. Anh ấy sẽ ở đây vào ngày mai. Chỉ cần cho chúng tôi biết khi nào và chúng tôi sẽ có mặt ở đây. "

    " Cảm ơn, chiều nay em sẽ phối hợp với Ginny và Ron và báo cho anh biết. Cảnh báo, vì lúc mặt trời mọc là thời điểm tốt nhất cho các nghi lễ. "Fleur xoa xoa cái bụng tròn trịa của mình và rên rỉ." Xin thứ lỗi. "

    " Chị không thể tham gia được, đó là yêu cầu của phép thuật. "

    " Hãy để bác chuẩn bị bữa trưa cho cháu, Hermione. "

    " Những điều tốt đẹp của xã hội ra lệnh cho cháu phải từ chối, nhưng ai có đầu óc tỉnh táo lại từ chối món ăn do Molly Weasley nấu? "

    " Chúng ta cũng nên thảo luận về phí của cháu, "Molly đứng lên nói.

    " Đúng, cháu đã hy vọng chúng ta có thể sử dụng hệ thống trao đổi hàng hóa cũ, "Hermione bắt đầu lo lắng. Molly bối rối nhìn cô." Mẹ cháu là một người phụ nữ tuyệt vời, ấm áp và yêu thương nhưng bà lại là một người nấu ăn dở tệ. Bác có thể dạy tôi cháu nấu ăn được không? "

    " Đổi lại nghi lễ? "

    " Ừ, và vì thế chúng ta có thể dành thời gian bên nhau. Cháu không hối tiếc dù chỉ một giây, nhưng cháu nhớ gia đình mình. "

    " Bác sẽ rất vinh dự và vui mừng. "Bà mỉm cười và hối hả trước khi đưa cho Hermione một chiếc bánh sandwich.

    " Cảm ơn vì tất cả. "Cô bắt đầu ăn.

    " Không có gì. "

    Bill dùng lòng bàn tay đập nhẹ xuống bàn," Giờ nghỉ trưa của tôi đã kết thúc, buổi chiều cần có người đi học mẫu giáo. "

    " Phải, trường học! "Victorie hét lên và nhảy dựng lên. Bé ôm Molly." Tạm biệt bà, yêu bà. Tạm biệt, cô Hermione. "

    " Chúc vui vẻ nhé, bé yêu. "

    " Chúc một ngày học tốt lành, Victorie. "

    Sau khi ăn xong, Hermione cáo lỗi với lý do có quá nhiều việc phải làm và có rất ít thời gian để thực hiện điều đó. Cô quay trở lại quảng trường Grimmauld và bắt đầu làm việc. Đầu tiên, cô viết thư cho Ron và Ginny để hỏi về lịch trình của họ. Thứ hai, cô lập một hợp đồng cho Cassius nêu chi tiết nhiều nhiệm vụ mà cô mong đợi từ một trợ lý. Ngay khi cô đang hoàn thành việc đó thì Bron quay lại với câu trả lời của Ron. Cậu ấy có bốn ngày tiếp theo kể từ khi đội thi đấu trên sân khách. Cô ký hợp đồng và chuyển sang nhiệm vụ tiếp theo.

    Cô khắc chữ rune Tiwaz vào mặt sau huy hiệu của Percy. Chữ rune phù hợp với tính cách của anh ấy: Công lý, trật tự, nguyên tắc và sự hy sinh. Cô đặt nó sang một bên để axit thực hiện công việc của mình. Câu trả lời của Ginny đến khi Hermione vươn vai đứng dậy khỏi bàn làm việc. Ngày mốt có vẻ là ngày mà cả hai đều được nghỉ. Cô đã gửi một tin nhắn cho Molly và Arthur dặn họ yêu cầu mọi người ở lại Hang Sóc tối mai để chuẩn bị. Nó cũng đảm bảo mọi người đều có mặt trước khi mặt trời mọc.

    Cô chuyển đến phòng ngủ mà Harry đã chọn để chặn đồ điện tử. Cô dùng phấn vẽ những chữ rune cần thiết. Cô muốn nghiên cứu tác dụng trước khi biến bất cứ thứ gì thành vĩnh viễn. Một con cú lạ đang mổ trên cửa sổ cho cô biết rằng chữ rune không cản trở khả năng xác định vị trí con người của chúng. Cô mở cửa sổ và nhặt mảnh giấy từ con chim." Tao đi tìm đồ ăn cho mày nhé. "Trong khi con cú đang gặm cánh dơi, cô đọc được lời nhắn của Cassius yêu cầu được gặp và thảo luận về hợp đồng. Ghét nói về những vấn đề riêng tư ở nơi công cộng, nhưng không muốn mời một người lạ vào nhà, cô chỉ đường cho anh ta đến một công viên gần đó.

    Cô cân nhắc việc thay một bộ quần áo trông chuyên nghiệp hơn, nhưng cuối cùng cô quyết định đây là cách cô ăn mặc khi làm việc và cô không cần phải gây ấn tượng với anh. Cô đi đến công viên và ngồi đợi với một cuốn sách hay dưới gốc cây. Bản năng được mài dũa bởi chiến tranh cảnh báo cô về sự tiếp cận của ai đó. Cô ngước lên đúng lúc để nhìn Cassius đi ngang qua công viên về phía cô. Đóng cuốn sách lại, cô đứng dậy và chỉ vào một chiếc ghế dài gần đó. Anh ấy đã tham gia cùng cô ở đó.

    " Cô Granger, "anh bắt đầu.

    " Hermione. "

    " Hermione, tôi không đời nào có thể chấp nhận hợp đồng này được. "

    Trái tim cô rơi xuống." Ờ được rồi. "Cô đã mong chờ ý tưởng làm việc với một người có niềm đam mê với lĩnh vực này chứ không chỉ vì tiền lương.

    " Cô đang đề nghị mức lương hàng năm gấp đôi cho một trưởng phòng của Bộ! "

    " Đợi đã, anh từ chối vì nghĩ rằng tôi đưa ra quá nhiều tiền à? "

    " Tôi không muốn mọi người phát hiện ra và nghĩ rằng tôi đang lợi dụng cô. "

    " Cassius, tiền lương của anh không phải của riêng ai mà là của chúng ta. Và tôi đặt nó cao như vậy là có lý do. Tôi không muốn ai đó nhìn thấy khả năng thực hiện công việc tốt của anh và cố gắng đánh cắp anh. Giờ làm việc của sẽ không được ấn định, chúng ta có thể đi vài giờ trước bình minh hoặc sau khi mặt trời lặn. Chắc hẳn anh đã từng nghe những câu chuyện về việc tôi có thể mất hết bản thân trong nghiên cứu như thế nào, tôi đảm bảo với anh rằng đó không phải là những câu chuyện cường điệu. Và bây giờ, anh phải giúp đỡ hoặc trở thành kẻ tội nghiệp kéo tôi ra ngoài. Anh phải duy trì lịch trình của tôi. Tôi hứa là anh sẽ kiếm được từng đồng Knut. Phù hợp với khả năng của mình "Anh ấy gật đầu," Và đặc biệt có lợi cho anh. Có một số người mà tôi sẽ ngần ngại khi làm việc cùng, sự hiện diện của anh có thể xoa dịu căng thẳng trước khi họ gây ra căng thẳng. Điều đó sẽ giúp ích rất nhiều trong việc hàn gắn những vết thương trong xã hội của chúng ta. "

    Anh ấy lại gật đầu," Điều đó làm tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Tôi chấp nhận. Khi nào tôi nên bắt đầu? "

    " Ngày mai chúng ta sẽ tổ chức nghi thức tẩy rửa ở Hang Sóc cho gia đình Weasley. Anh không có bất kỳ xung đột đáng kể nào với bất kỳ ai trong số họ, phải không? "

    " Tôi nhớ là không. "

    " Tốt, gặp tôi ở quán cà phê ở Ottery-St. Catchpole ngày mai vào khoảng trưa. Tôi sẽ thêm anh vào khu vực ở Barrett's Haven. Chúng ta sẽ làm việc ở đó cho đến khi thành lập được văn phòng. "

    " Hẹn gặp lại ở đó. "

    Cô trở về nhà và nhìn Kreacher bắt đầu chuẩn bị bữa tối. Harry tham gia cùng cô. Cô thông báo với gia đình Weasley rằng cô sẽ mang theo trợ lý của mình vào ngày hôm sau. Họ hứa sẽ cảnh báo con cái họ phải cư xử tốt nhất. Công việc đã xong trong ngày, cô ngồi ăn tối với Harry trong bếp." Hai ngày có đủ thời gian để chuẩn bị mọi thứ không? "Harry hỏi khi họ đang ăn.

    " Chỉ còn một ngày thôi, nhưng vì nhà Weasley không muốn có một không gian ma thuật cố định nên thực sự là có rất nhiều thời gian. Đặc biệt là khi họ có sự giúp đỡ. "Cô thở dài," Mình cần có một cách dễ dàng hơn để liên lạc với Cassius hơn là những lần gửi thư bằng cú và gọi floo, giống như những chiếc thuyền buồm DA. "

    " Mình vẫn còn cái của mình, "Harry đề nghị.

    " Mình muốn thứ gì đó giống như những chiếc gương hai chiều mà Sirius đã đưa cho bồ hơn. "

    " Điều đó có thể hiệu quả hơn, "Harry thừa nhận.

    " Cẩn thận nhé, vì nghi lễ diễn ra vào lúc mặt trời mọc nên mình có thể sẽ qua đêm ở Hang Sóc. "

    " Cảm ơn, mình sẽ không đợi đâu. "

    " Không có gì, và dù sao thì bồ cũng không bao giờ nên làm vậy. "

    Sau khi kiểm tra huy hiệu của Percy, cô mời Kreacher một tách trà và lên giường với cuốn sáchcũ yêu thích. Cô thư giãn và lạc vào thế giới tưởng tượng của bụi tiên, cướp biển và những đứa trẻ biết bay. Định ngủ nướng nên cô đọc đến khuya.

    Mười phút nữa là đến trưa, Hermione đến quán cà phê trong làng. Cassius ngồi ở một trong những chiếc bàn ngoài trời. Khi nhìn thấy cô, anh ta nhảy dựng lên, vội vàng suýt làm đổ bàn." Thư giãn đi, anh không sao đâu. "

    " Xin lỗi, tôi chỉ hơi phấn khích thôi. "

    Cô cười:" Tôi nhớ những ngày đó. Theo tôi. "Cô dẫn anh đến ngay bên ngoài khu vực kết giới Trang trại Hang Sóc." Arthur đang trên đường đến gặp chúng ta để phép thuật cho phép anh vào. "

    Người đàn ông lớn tuổi chào đón họ, ôm lấy Hermione và đưa tay cho Cassius." Chào mừng. Chúng ta có thể làm gì để giúp, Hermione? "

    " Không có gì vào lúc này. Chúng ta sẽ xử lý việc thiết lập vòng tròn nghi lễ. Cháu đang nghĩ đến khu vườn cây ăn quả, nơi đám cưới diễn ra. "

    " Bác thích nó. Và Bill vừa cắt cỏ ở đó. "

    " Tuyệt vời, nó giúp chúng ta tiết kiệm được một bước. "Hermione khảo sát cánh đồng, chọn khu vực bằng phẳng nhất. Cô mở chiếc túi đính cườm của mình và lấy ra vài món đồ. Cô đưa cho Cassius một chiếc cọc gỗ có buộc một đoạn dây thừng." Hãy đi về phía ngôi nhà cho đến khi sợi dây căng ra rồi cắm cọc xuống đất. "

    Khi anh ấy hoàn thành việc này, Hermione buộc sợi dây vào một đường line* khác. Cô vẽ một vòng tròn màu trắng rõ nét trên bãi cỏ." Làm việc thông minh hơn chứ không phải chăm chỉ hơn, "cô nháy mắt với Cassius." Bây giờ, chúng ta khắc chữ rune xuống đất. "Cô đưa cho anh ta một bùa chú đơn giản." Anh có thể mượn cái cũ của tôi cho đến khi tìm được cái ưng ý. "

    (* Line: Dịch dễ hiểu là đường truyền duy trì ma thuật trong một khoảng đất lớn)

    " Tại sao tôi chỉ nhận ra một nửa trong số này? "Anh hỏi.

    " Một nửa là những chữ rune cổ mà chúng ta học ở trường, và một nửa là những chữ rune trẻ hơn của Celtic. "

    " Ah tôi thấy. "

    " Tối nay chúng ta sẽ cung cấp thêm những đường line khác cho gia đình và giải thích mọi thứ. Hãy cho họ một chút thời gian để luyện tập. "

    Khi nhà Weasley bước vào, Cassius di chuyển về phía sau, không muốn xen vào việc gia đình đoàn tụ với nhau và Hermione. Anh lịch sự cố gắng từ chối bữa tối, nhưng Molly cười nhạo lời bào chữa của anh, kéo anh đến chiếc bàn phía sau bà. Anh ngồi giữa Hermione và Bill. Cuộc trò chuyện diễn ra xung quanh anh khi họ ăn. Anh không chú ý đến nó. Ron gọi tên anh, kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ." Cassius, đây không phải thứ anh thường làm phải không?" "Ý cậu là thường ăn một mình hay đi ăn ở quán rượu?" Anh lờ đi cái nhìn bối rối của Ron để nói thẳng với Molly, "Bà. Weasley, điều này thật tuyệt vời. Cám ơn lòng hiếu khách của bà."

    Molly rướn người trước lời khen. "Anh sẽ luôn được chào đón."

    Anh quay sang Hermione, "Chúng ta có nên bắt tay vào công việc không? Mặc dù tôi rất thích bữa tối nhưng tôi không chắc mình có đủ can đảm để ngủ chung một mái nhà với cặp song sinh khét tiếng nhà Weasley hay không."

    Cặp song sinh đột ngột lùi lại với vẻ mặt giả vờ, trong khi những người khác cười lớn. "Đủ công bằng. Chúng ta bắt đầu lúc mặt trời mọc, tức là 6: 15 sáng. Sẽ có hai người ở mỗi điểm đánh dấu định hướng. Mỗi người sẽ có một chữ rune được chọn cho hướng đó. Tôi sẽ ở trung tâm với trọng tâm, trong trường hợp này là huy hiệu Head Boy của Percy." Cassius đưa ra những tấm thẻ nhỏ. Hermione tiếp tục. "Là những người cha, Arthur và Bill sẽ ở phương bắc tượng trưng cho sự ổn định. Charlie và Ron sẽ ở phía đông vì sự linh hoạt và thông minh. Tất nhiên, cậu đi đầu tiên. Cặp song sinh luôn sáng tạo sẽ ở phía nam. Còn Molly và Ginny sẽ đến phía tây để chữa bệnh. Chúng ta đang xây dựng dựa trên sự hy sinh của Percy cho gia đình. Sau khi nghi lễ hoàn tất, nó sẽ quay trở lại với lớp kết giới và giúp tránh xa ma thuật hắc ám hơn nữa."

    "Chúng tôi đánh giá cao điều này vô cùng, Hermione," Arthur nói, "và anh, Cassius."

    "Bác đang làm rất nhiều việc đấy, Arthur."

    "Tuy nhiên, cảm ơn cháu."

    "Không có gì." Cassius khởi hành sau bữa tối, hứa sẽ đến bằng Floo vào lúc 5 giờ 30 sáng. Hermione giục gia đình Weasley đi ngủ. Cô từ chối lời đề nghị chia sẻ của Ginny, với lý do việc sử dụng phòng của Percy có thể giúp cô hòa nhập với năng lượng của anh ấy, điều cô thực sự muốn nói là cô muốn tránh tiếng ngáy của Ginny.

    Cô từ phòng tắm quay lại và thấy cô Weasley đang ngồi trên tấm chăn màu đỏ phai màu. "Này, Gin," cô chào.

    "Em muốn hỏi ý kiến của chị về một chuyện."

    Hermione đến cùng cô ấy trên giường, "Được chứ."

    "Em biết Harry và em liên tục chia tay và quay lại với nhau, nhưng chúng em nên ở bên nhau, phải không?"

    Hermione thở dài, "Thành thật mà nói?"

    "Thành thật mà nói," Ginny gật đầu.

    "Có lý do khiến hai người là người yêu cũ. Có lẽ em nên giữ nguyên như vậy," cô nhẹ nhàng nói.

    Cảm xúc chạy đua trên khuôn mặt Ginny, hoài nghi, tức giận, rồi buồn bã. "Em đã hỏi ý kiến trung thực của chị." Cô xẹp xuống, hơi xệ xuống.

    "Gin, Ron và chị đã cố gắng, một phần vì bọn chị tự hỏi liệu bọn chị có hiệu quả hay không, nhưng cũng vì mọi người đều mong đợi điều đó. Cuối cùng, bọn chị nhận ra mình không hoàn toàn phù hợp với nhau. Bọn chị quyết định từ bỏ mọi chuyện trong khi vẫn có thể là bạn bè. Nếu cứ cố gắng, chịu áp lực phải kết hôn thì có thể sẽ ly hôn và không nói chuyện nữa, hoặc đau khổ và căm ghét nhau. Đừng mạo hiểm kết bạn với Harry theo đuổi một cái kết cổ tích. Chị biết đó không phải là điều em muốn nghe, nhưng chị nghĩ đó là điều tốt nhất."

    Ginny thở dài, "Có lẽ vậy. Chúc ngủ ngon, Hermione."

    "Ngủ ngon, Ginny." Cô gái tóc đỏ trở về phòng. Hermione nằm xuống và chìm vào giấc ngủ.

    Bùa báo thức đánh thức cô lúc năm giờ mười lăm, cho cô đủ thời gian để mặc quần áo và ra phòng khách chào Cassius. Molly đi loanh quanh trong bếp, chuẩn bị bữa sáng nhỏ sau đó. Arthur đánh thức những người đang ngủ còn lại, bao gồm cả Fleur và Victorie.

    "Chúng ta có thể không có vai trò gì trong vòng tròn ma thuật, nhưng đây là nghi lễ gia tộc đầu tiên sau hàng trăm năm, chúng ta nên có mặt."

    "Tất nhiên là cậu có thể đứng về phía Cas." Hermione dẫn gia đình Weasley ra đồng cỏ. Cô hướng dẫn từng người đến vị trí thích hợp, hướng dẫn từng người đứng trên chữ rune của mình. Cô cầm lấy một cây gậy gỗ sồi bóng loáng, liếc nhìn đồng hồ cho thấy đã sáu giờ mười ba, đủ gần. Cô bước đến giữa vòng tròn và thay cây cọc bằng cây trượng của mình. "Vòng tròn của chúng tôi mở rộng cho tất cả những ai bước vào với tâm hồn cởi mở và trái tim yêu thương." Cô chỉ vào Charlie và Ron để bắt đầu.

    Họ đồng thanh bắt đầu: "Chào mừng những người bảo vệ tháp canh phía đông với sức mạnh của không khí và trí thông minh linh hoạt."

    Ron bỏ cuộc, để Charlie tiếp tục, "Chúng tôi với Duir để thể hiện sức mạnh và khả năng phục hồi của mình."

    "Thêm Uruz cho sức mạnh ý chí của chúng ta khi đối mặt với nghịch cảnh."

    Sau khi Ron nói xong, cặp song sinh cùng nhau lên tiếng, "Chào mừng những người bảo vệ tháp canh phía nam với sức mạnh của lửa và sự sáng tạo."

    Fred nói trước: "Chúng tôi mang đến cho bạn Beith của những khởi đầu mới".

    "Bao gồm cả Dagaz để khơi dậy niềm hy vọng rằng họ sẽ tràn ngập hạnh phúc."

    Molly và Ginny bắt đầu cuộc đối thoại, "Chào mừng những người bảo vệ phương tây với sức mạnh của nước và sự chữa lành."

    Ginny đã phá vỡ khuôn mẫu của người già rồi người trẻ bằng cách nói trước, "Chúng tôi sử dụngUhr để khuyến khích sự chữa lành và lòng rộng lượng.

    " Thêm Eihwaz để nhắc nhở chúng ta về sự ổn định và sức mạnh mà những điều đó đã ban cho chúng ta. "

    Arthur và Bill lên tiếng cuối cùng," Chào mừng những người bảo vệ các tháp canh phía bắc với sức mạnh của trái đất và sự ổn định. "

    Bill lên tiếng trước:" Oir để thể hiện sự bền bỉ và sự gắn kết của gia đình. "

    Arthur kết thúc," Othalan tượng trưng cho cam kết của chúng tôi đối với di sản và truyền thống của chúng tôi. "

    Ông giơ tay lên và tám người cùng nói," Nhờ phép thuật của chúng tôi, vùng đất này đã được thanh lọc. Như chúng ta muốn, hãy cứ như vậy đi. "

    Người đứng ở trung tâm đã thu hút năng lượng ma thuật, Hermione chuyển nó vào huy hiệu của Percy." Tiwaz với công lý, nguyên tắc, luật pháp và sự hy sinh của mình, tất cả đều hướng tới gia đình, ở đây để đóng dấu, như chúng tôi mong muốn, vì vậy nó sẽ như vậy. "Huy hiệu Head Boy tỏa sáng rực rỡ trong ánh sáng ban ngày ngày càng tăng, sau đó ánh sáng của nó mờ dần.

    " Hừ, "Ron càu nhàu.

    " Em đang ở trong một nơi mà mặt đất đang rung chuyển, và tất cả những gì em có thể nói là 'hừ' sao? "Charlie thắc mắc.

    " Em cho rằng em chỉ mong đợi nhiều đèn flash hơn. "

    Victorie chạy đến bên bố cô," Cảm giác như được ông ngoại ôm vậy. "

    Ginny cười toe toét và xoa đầu cô ấy," Tôi cũng cảm thấy như vậy, Torie. "

    Molly mỉm cười, nhìn xung quanh và gia đình bà, lắng nghe tiếng chim hót líu lo khi thế giới thức dậy." Nó đã trở nên nhẹ nhàng hơn rồi. Cảm ơn tình yêu. "

    Hermione tháo cây trượng của mình ra và tiến lại gần vị mẫu hệ." Rất hoan nghênh bạn. Huy hiệu của Percy đã sẵn sàng giành lại vị trí danh dự của nó. "

    " Và sau bữa sáng đó. "Những người còn lại trong gia đình reo hò và tiến vào nhà trò chuyện sôi nổi.

    Khi họ ăn, Arthur hỏi," Chúng ta có cần làm gì với hình tròn không? "

    " Không, cứ để cỏ mọc lại. Nó không bao giờ có nghĩa là vĩnh viễn. "

    " Bồ muốn làm điều gì tiếp theo? "Ron hỏi sau khi chắc chắn đã nuốt nước bọt trước khi nói.

    " Thành lập địa điểm nghiên cứu riêng của mình, tìm một văn phòng công cộng để gặp gỡ mọi người và bắt đầu xem xét đống danh mục có thể thực hiện. "

    " Và kiếm một con cú. "Cassius nói thêm," Cô ấy đã đưa nó vào danh sách của tôi. Và hãy nhớ dành thời gian vào mỗi sáng thứ Tư để có cuộc hẹn thường trực với đầu bếp vĩ đại nhất thế giới để học. "

    Vẻ mặt của mẹ anh cho George biết anh muốn nói đến ai." Tiếp nhận đi. "

    Cassius cười," Cậu có nghĩ tôi sai không? "

    " Trời ơi không. "

    " Và những người phụ nữ xinh đẹp xứng đáng được nghe những lời khen ngợi thường xuyên, ngay cả khi họ là mẹ nuôi của sếp bạn ". Anh cười nhếch mép.

    " Không có lý do gì để phản đối tuyên bố đó không đưa tôi vào chuồng chó. "George cười lớn." Anh thắng ván này. "

    " George, anh không được phép phá vỡ trợ lý mới của em. "Hermione nghiêm nghị nhìn anh trước khi nhìn sang Fred," Và nếu anh tham gia cuộc chiến, em sẽ đứng về phía Cassius, hiểu không? "

    Cả hai anh em sinh đôi đều có vẻ hơi lo lắng," Vâng, thưa cô. "

    Cảm thấy bối rối, Cassius quay sang Ron," Tôi đang thiếu gì ở đây? "

    " Mione khá ranh ma và có tính xấu khi bị khiêu khích. Đừng khiêu khích cô ấy."Cassius gật đầu trong khi những người còn lại trong gia đình cười lớn.
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...