Bức Tranh Khô Thực hiện: Koquet Ca khúc "Bức Tranh Khô" của Koquet mang đến một không gian âm nhạc đầy lãng mạn và sâu lắng. Lời hát như một câu chuyện tình yêu đầy những sắc màu và cảm xúc khó nắm bắt, qua đó vẽ ra một bức tranh tình yêu mơ hồ, mảnh ghép của quá khứ, hiện tại và tương lai, mà trong đó, tình yêu như một tác phẩm nghệ thuật, vừa có thể tươi sáng, vừa có thể phai màu theo thời gian. Tất cả những yếu tố được hòa quyện trong giai điệu nhẹ nhàng, mượt mà của ca khúc, tạo nên một không gian âm nhạc đầy chất tự sự, mơ màng nhưng cũng thật sự sâu lắng. "Bức Tranh Khô" là một lời nhắc nhở về sự thay đổi của thời gian và tình yêu, những điều mà chúng ta không thể kiểm soát nhưng vẫn phải sống cùng chúng. Lời bài hát: Em vẽ lên bầu trời đêm, đôi mắt nâu thật quen Em vẽ chân dung hai người, khoác lên màu xanh tươi Em vẽ thêm đoạn đường xa, nơi có căn nhà hoa Em và tôi dường như sống trong màu tranh kỳ lạ Thức giấc sau 1 ngày mưa, tôi muốn đi thật xa Em thì mong khi đêm tàn. Sẽ phai màu đôi ta Em vẽ thêm một người sau, mong có thêm một người đau Nhưng giọt mưa rơi vô tình, phai mờ đi giọt màu Nhìn những bức tranh em cười Vì đám mây trên trời Giờ giống như chuyện tình cũ mang màu buồn chia đôi Nhiều lúc em hay cho mình Tự vẽ lên khung hình Đôi vài ba lần hẹn cuối cho lòng thêm bồi hồi Thôi cứ yên phận vậy đi, thôi chớ mong đợi gì Em và tôi trong khung hình, vẫn vui cười khôn nguôi Đâu có ai buồn phiền đâu, đâu có thêm người sau Hai người mang màu sơn cũ đã khô ngay từ đầu Ngày giấc mơ theo mây trời Chuyện cũ mang tên hai người Không còn ghi vào tiềm thức Như "Đoàn thuyền ra khơi"! Và có khi trong đêm tàn Người vẽ lên vô vàn Bao hình dung 1 người mới Trông hệt như một người!