Cát vàng Ơi làn da em mịn như cát vàng Tựa như tình ta đang còn dang dở Nắng mai ửng hồng, ta còn bỡ ngỡ Mây mù che trứng đỏ, thật hay mơ? Nhớ bóng hình em thuở còn bơ vơ Gương mặt em trông ngây thơ đến tội Ta đưa em về với mảnh hồi ức Thức trông xa tiếng sóng xanh dạt dào. Em có còn nhớ những ngày đã qua Mái tóc mây cuồn cuộn như sóng cả Chiếc bím cong lên và khoé môi cười Quê hương cát vàng, em đã rời xa. Con thuyền mới xa mà em đã lo Thấp thoáng dáng em cùng vạt áo đỏ Sóng xanh lả đi, gấp từng chiếc vỏ Tiếng sóng trào, cát vàng im lặng co. 21 – 11 – 2022 [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Núi xanh Xa trông kia, trùng trùng điệp điệp Nhạt màu xanh trải dài liên miên Lòng đỏ trứng lập loè trông cửa biển Bóng cây già đổ dài liêu xiêu. Trời xanh cao nhấp nhô rừng sóng Mây bông tinh nghịch đuổi nhau chạy long nhong Núi hiên ngang gióng qua buổi sáng sớm Tươi làn gió hóng mát bay sang. Núi ngồi dậy, vươn vai ngày sáng Bả vai dày sừng sững chắn ngang Gió nhìn mây vờn núi hoang hùng vĩ Núi bảo: "Này, anh bàn có biết chăng, Rằng cánh chim kia bay xa vạn dặm? Và cánh buồm mây như nhớ biển lặng Nhớ thảm cỏ dày xanh rờn tấm chăn?" Kìa núi già, thấp thoáng biển xa Cậu có thấy cát vàng với biển cả Tường chắn gió mang niềm vui khắp ngả Kính ơn cậu, gánh vác cả đời ta. 22 – 11 – 2022 Ngẫm nghĩ kĩ về những dãy núi trùng điệp, mình thấy rằng đằng sau vẻ đẹp hùng vĩ của nó chính là một công lao to lớn: Ngăn gió bão. Điển hình là ở Việt Nam chúng mình thì có dãy Bạch Mã ngăn khí hậu ra làm hai vùng hay dãy núi Trường Sơn chẳng hạn. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Biển xanh Tôi còn nhớ mùi nước biển hăng hăng Trên cát xa, dừa xanh đứng từng rặng Đêm trăng tròn, trăng soi sáng vằng vặc Tôi ngồi đây, hóng trăng cõi vĩnh hằng. Biển xanh rì, tôi nhớ lắm biển ơi Nhớ biển xa cùng trời cao vời vợi Ngày tắm cùng cát vàng trong nắng gội Đêm hát hò cùng sóng với biển khơi. Kìa rặng dừa, sao mà vẫn còn lo Bàn tay xanh gầy vẫy hoài trong gió Sóng đi ngang qua, rì rào dò hỏi: "Thuyền mới đậu nầy mà đã đi mô?" Ôi biển ơi, đôi màu xanh bát ngát Những vệ binh đậm sóng xanh ào ạt Xanh rì kia, rặng dừa xa mát mẻ Hải âu vàng nhuộm nắng xẻ hàng ngang. Này biển ơi, tôi nhớ mãi rừng sò Nhớ nạm ngọc sò lung linh sáng vỏ Nhớ trăng vàng hằng đêm luôn sáng tỏ Đến rồi biển, đâu còn những nỗi lo. 22 – 11 – 2022 Biển Vũng Tàu không sạch lắm, nhưng đêm đến thì hóng gió rất chill nhé. Mình ngồi trước ban công phòng khách sạn, cảm thấy rất thư thái và cơ thể mình dường như chưa bao giờ thanh thản như vậy. Gió biển và ánh trăng tỏ đã giúp mình tự chữa lành bản thân. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Vọng thiên (Ngắm Trời) Diệp phong vô tiện, hảo vọng thiên Điểu tiên thiên địa, quang nhật hiến Vân thâm bất tri, vạn tuỳ nguyệt Song kiếp tương phùng, sự tuỳ duyên. Dịch thuần Việt: Cơn gió hương cỏ không mong ước, chỉ ngắm trời cao Chim thần đất trời dâng ánh nhật Mây không chốn về tùy trăng sáng Hai kiếp gặp lại tùy duyên ta. ("Chim thần" ở đây thực chất là áng mây. Vì khi có nắng, mình thấy mây giống như những con phượng hoàng, vì thế mình mới ghi là "điểu tiên") 22 – 11 – 2022 Chỉ là một bài thơ Hán Việt ngẫu hứng khi mình ngồi học, vì vậy ý nghĩa không nhiều mà chỉ mạnh về nối chữ. Cho nên mình mất tơi 15 phút dịch sang thuần Việt nghe sao cho nó trôi chảy đó.. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Áo đỏ Vẽ tranh: Nhà Lang Thang (Facebook) Lập loè ánh lửa giữa gió đông Áo đỏ em đi trong nắng hồng Giọt nước mưa sa trong lồng tuyết Gió lửa bập bùng có biết không? Áo đỏ em đi, đêm lộng gió Rét buốt làn da, gió co ro Tấm chăm theo em đâu chẳng có Xin đừng xé gió khiến ta lo. Áo đỏ em đi, đôi ủng da Chân em nghiền nát sương lạnh giá Khoé môi em nhếch sao hả dạ Chuông bạc khẽ lắc ở đâu xa... Áo đỏ em đi trong tuyết rơi Ngôi sao trong mắt em chới với Dải ngân hà đỏ em nới rộng Cho lòng em cảm thấy nhẹ vơi. Áo đỏ em đi, phố đông người Hương mây hoa ngọc mới màu tuyết Dải mây đen tuyền, nghiêng hè tưới Ngày đêm chợt sáng, mắt em cười. Áo đỏ em đi màu lá phong Sắc tuyết hương mây chốn thư phòng Đôi chân chuông bạc trong như nước Mắt rồng ánh lửa khắp xa trông. Áo đỏ em đi bóng xế tà Mặt trời thầm lặng sà xuống hoa Say đắm tình ta, nhìn hoa ngắm Đắm đuối nắng chiều giọt mưa sa. Áo đỏ em đi, vờn hoa tím Hoa mềm sợ hãi vẫn nằm im Quả tròn, hương hoa còn ngọt lịm Tím màu ngọc thạch ngấm vào tim. Áo đỏ em đi cùng diên vĩ Lưỡi gươm sắc đỏ chẳng làm chi Giết chết tim em vì tương kiến Ánh mắt ngây dại kẻ cuồng si. 23 – 11 – 2022 Giữa chợ phố Đà Lạt mùa Tết lạnh căm, mình thấy một chị gái mặc đồ đỏ. Chị xinh đẹp và cực kì nổi bật nhưng bóng chị lướt đi khá nhanh, gần như không mấy ai để ý. Tới gần cuối năm khi mùa lạnh kéo về, cái rét lại làm mình nhớ tới Tết ở Đà Lạt và chị gái áo đỏ ấy, thế là mình đã viết nên bài thơ này. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Em Cô gái à, em có còn nhớ không? Buổi chiều xưa, đầy mưa gió giông bão Dưới tán dù, em nghe ta thầm bảo: "Có đôi cuộc tình đậm như chiêm bao. Tóc em thơm như mùi tán cây nứa Tiếng em trong như tiếng mưa đầu nhà Nắng ửng hồng, ánh vàng xa đôi mắt Mắt em cười, trong vắt như chim ca. Em có còn nhớ hay em đã quên Cô gái áo đỏ - tình đầu lưu luyến Quên đi nỗi đau, vượt xa nghìn dặm Hoa trao tay nặng, nhớ buổi đầu tiên. Đôi môi em với tấm lòng son sắt Tay đan tay chặt, đôi mắt thiết tha Áo đỏ hồng hoa, lưu ly chàm tím Tím bông hoa này, cả trái tim em. Cô gái ngây thơ, trong trắng của ta Em có nguyện cùng ta đi xa hàng dặm? Bàn tay em nắm, em đan thật chặt "Tình yêu song nữ có là thật chăng?" 24 – 11 – 2022 Mình chưa biết giới tính thật của bản thân là gì, nhưng mình vẫn luôn ngưỡng mộ và ủng hộ những người thuộc LGBT+ dám đứng lên chứng minh tình yêu của mình. Mình đã luôn đồng hành và tâm sự với cô bạn cùng lớp đồng tính của mình, kể cả khi bạn gặp khó khăn trong việc bày tỏ tình yêu. Họ cũng là con người, hi vọng cuộc đời sẽ không bạc đãi họ, sẽ đối xử với họ như bao người bình thường nhất. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Tuổi thơ chết (I) Một cô bé ăn xin 6 tuổi ở Trung Quốc (nguồn: Eva.vn) Những mảnh đời chẳng có tuổi thơ Những thân xác chỏng chơ bé nhỏ Nằm ngoài vỉa hè đầy mưa gió và bụi Rồi yên lặng, lầm lũi bỏ đi. Người ta đánh em Chỉ vì em đi tìm miếng cơm manh áo Người ta chửi em Chỉ vì em ngủ bờ ngủ bụi Người ta hận em Chỉ vì em cắp đồ vặt vãnh Chẳng ai thèm ngó ngàng tới em. Chiếc bóng liêu xiêu Như cơn gió say phiêu bạt Em chẳng về, cũng chẳng biết vì sao Em cô đơn làm người ta đùa bỡn Trên cái tuổi thơ đã chết của em. Người ta mặc em vùng vẫy trong đống bùn Chẳng hề thương em dù chỉ một chút Cái bộ mặt giàu nức của phố hội Em đã biết, chỉ là giả tạo thôi Có đâu đôi bờ tình thương cho em về Vì em đã mất mẹ, mất cha Vì em đã mất nhà, mất cửa Em đã sắp sửa sang tuổi mới Mà chẳng ai thèm chúc tuổi mới cho em. Đôi mắt em ngây thơ mà vô tội Khi nào cũng rơm rớm cần tình thương Hỡi em ơi, đời người luôn phụ bạc Em chẳng còn chốn về để được thương. Đôi vai em gầy trơ gầy trụi Run rẩy trong đống cỏ khô, em đã kiệt sức Chỉ còn tiếng nức nở Trước mặt em, đất trời như vỡ ra. Ôi chiếc lá non, chưa tròn đã rụng Những vết giày đã giẫm nát đời em Kẻ ngang tàng, nghênh ngang chà đạp Em trong em sạch, chẳng tội tình gì đâu Em như một con cá mắc cạn Nhưng chẳng biết vẫy vùng, chẳng biết kêu rên. Nhà đến với em như một giấc mơ Những tuổi thơ chết sẽ không quay lại Em mơ về những chiếc chăn Ấm áp nồng đượm Em mơ về ngày cùng cha hái lượm Trái sung chua ngọt của đời em Em mơ về chiếc bóng nhá nhem Trong kia là lập loè bóng mẹ Em mơ về những khóm hẹ Nấu đậu hũ cay, thoáng ngọt bùi. Tội nghiệp thân em, còn đâu tuổi trẻ Em không còn sáng, còn trưa, đã là xế chiều Chiếc lá non đã tàn Cành cây non đã rụng Chú chim non đã chết Hệt như tuổi thơ đã héo úa của em. Em có hay câu chuyện của thế giới? Rằng chiến tranh sẽ lần nữa xảy ra? Em có biết chữ đâu, biết đọc gì bây giờ? Giọt nắng bên người em đã chớm tắt Những gì em biết chỉ là điều thô tục Từ lời những kẻ lăng nhăng, nhậu nhẹt Khắp xóm làng, ngõ hẻm gần xa. Những bờ những bụi em sẽ trở về Đó là nơi gió hoang, đầy cây và đầy muỗi Em chẳng thể nghe tiếng tuổi thơ kêu gọi Cuộc đời em, tâm hồn em, lý trí em Cuối cùng đã tắt Trước mắt em Trời đất đã sập Sau lưng em Ngôi nhà đã tan Cuối cùng em chẳng thể trở về Với tuổi thơ còn sống của ngày xưa. 24 – 11 – 2022 Ở ngã tư gần chợ Đình Thủ Dầu Một có một em nhỏ hay ngồi ở cây đèn đỏ bán vé số. Mình nói thật, mỗi lần thấy những người như vậy mình đều thấy rất xót, mình thương thay cho số phận xui xẻo và đen đủi ấy. Một lần, mình lại mơ về em, đúng lúc em đang sắp chết cóng. Choàng tỉnh lại, mình đã ghi lại từng dòng khá lộn xộn để miêu tả em, vì thể Tuổi Thơ Chết là thể thơ tự do. Chỉ mong cô bé ấy sẽ trở nên can trường và mạnh mẽ! [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Tuổi thơ chết (II) Tiếng mưa thét gào ở xa Em về nhà chưa Hay vẫn bôn ba khắp ngả? Về đi em, dẫu nắng mưa gió bụi Đi nới đâu em cũng bị hắt hủi Về với tôi, dù điện đóm tối thui Nhưng thôi, vẫn còn tình thương ấm Về với tôi, hương cây sẽ thấm Em sẽ được ngủ, được ăn ấm, uống no Về với tôi, để tôi lo tất cả Cho em không còn vất vả như ngày xưa. Thương lắm em ơi, bờ vai gầy run rẩy Em có đói không, em muốn ăn gì? Bánh chưng, bánh giầy hay bánh hỏi? Thương đôi mắt em, đã mờ mịt, đau mỏi Hãy nghỉ ngơi đi em Tương lai em đang đợi phía trước Sớm mãi này đất nước sẽ chờ em. Chiếc lá non của tôi Em đã sắp rụng rời Bóng em gầy, phờ phạc bé nhỏ Lang thang đâu đó khắp xóm ngõ Nhà là gì, em có biết đâu Em chỉ biết bờ dâu, bụi rậm Với những công viên ngập màu nắng đậm Mặc em đói khát, ngày chầm chậm trôi. Em biết gì đâu, chỉ biết chửi tục Chẳng biết chữ chi, chẳng biết âm vần Bản thân tôi lại là kẻ đần Tôi chẳng biết làm chi Để em thôi bị chỉ trỏ Cuối cùng em vẫn bỏ đi. Đôi mắt thơ ngây lại đầy oán hận Tấm lưng gầy trơ trụi những xương Thoáng phập phồng tấm lưng bé nhỏ ấy Mi em dày vương đầy gió sương. 24 – 11 – 2022 [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Tuổi thơ chết (III) Chiếc lá non của tôi ơi, em đã chết Sau lưng em chỉ còn lại vết chân Nhưng không sao, em sẽ vui thôi Sẽ được đoàn tụ về bên cha mẹ Và ăn những bữa ngon, đậu hũ cay nấu hẹ Sẽ được về nơi ấm áp tình thương. Em sẽ có niềm vui được sum vầy Ăn chiếc bánh chưng, bánh giầy đầy đặn Bóng hình em sẽ không còn phờ phạc Da dẻ em được bóng mịn, hồng hào Ôi nghĩ về, hạnh phúc biết bao. Em sẽ không còn phải nghe lời mắng chửi Sẽ chẳng phải chịu những trận đòn roi Và những câu sỉ nhục, lòng đau như cắt Nước mắt em sẽ không còn chảy Bàn tay em sẽ không còn đau. Sẽ có người chúc tuổi mới cho em Chúc em vui vầy, ăn no chóng lớn Sẽ có người cùng em hái lượm Những trái sung chua ngọt đời em Sẽ có người cùng em ủ chăn ấm Cùng em chìm vào giấc ngủ sâu Sẽ có người che chở cho em Lo cho em qua bao nắng mưa, sóng gió Sẽ có người cùng em đi học Để biết chữ, biết học hành, thơ ca. Con chim non của tôi, em đã đi rồi Nơi đâu không còn đôi môi khô cằn cỗi Còn đâu đứa trẻ luôn bị sóng dội Gió lộng thổi, thôi thúc em về với quê hương. Em đi xa, tôi không kịp tiễn Em sẽ bước vào những câu chuyện thần tiên Bảy chú lùn và Bạch Tuyết nhân hậu Hay Lọ Lem cùng đôi giày trắng Em đi rồi, trước hiên nhà thanh vắng Tuổi thơ chết sẽ rời đi chăng? 25 – 11 – 2022 Bộ ba phần của Tuổi Thơ Chết đã hết rồi. Mình tự viết mà cũng muốn khóc lắm, bởi vì mình quá xót cho những số phận hẩm hiu đen đủi ấy, chỉ mong những cô cậu bé mồ côi, những con người bán vé số lề đường khổ hạnh ấy sẽ có một kết thúc viên mãn trong lòng họ. Thương [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Chuông vàng dưới ánh trăng Theo bước mây về, sáng vầng trăng Khóm tre già cúi đầu im lặng Suối uống dòng trăng đêm thanh vắng Tiếng chuông gió buồn, có hay chăng? Rì rào rì rào, suối trăng chảy Xào xạc xào xạc, lá thu bay Chuông gió xa gần như ngày ấy Màn đêm thoáng lặng, rạng quầng mây. Lanh canh lanh canh, tiếng chuông say Gió lùa hương mây xuống nơi này Dưới ánh trăng vàng suối đang vẫy Lá cỏ xanh rì thoáng lung lay. 26 – 11 – 2022 Tiếng chuông "leng keng", khẽ rung động nhịp nhàng theo gió, chính là thứ âm thanh mà mình cực kỳ yêu thích. Ngồi dưới hiên nhà bà ngoại, vừa ngắm trăng vừa hóng gió lại vừa nghe tiếng chuông, tựa hồ như cảm nhận được suối đang chảy. Một buổi tối rất thanh bình [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY Hết