@Chì Đen : Mình muốn giãi bày là : Mình hổng có lập dị, có nhiều bộ đọc đi đọc lại rồi, nhưng mình không thể cảm nhận được gì cả. Dù tâm hồn mình thực sự nhạy cảm á.
Mỗi người mỗi gu mà, cảm xúc cũng khác nhau, điều gì mình cảm được thì cảm thôi nè. Cảm xúc và trải nghiệm cuộc sống của mỗi người là khác nhau, không có ai là lập dị đâu nè.
^^ có lẽ, Rewrite hiểu ý của tác giả! Một tác phẩm chạm vào cảm xúc nó sẽ thế này: mỗi câu viết xong là xuống dòng 1 lần. Và hạn chế dùng các đoạn văn (nhiều hơn 2 câu), ưu tiên dùng các câu văn ngắn. Cấu trúc truyện nên giống một bài thơ, có nhịp, có vần, có nhạc. Tất cả hòa hợp một cách nhịp nhàng.
hazii, ^^ mình không dám tranh luận với bạn luôn ý! Cảm thấy bị át vía, mình ghé qua để kiếm chuyện gì đó nói "vui vui", vô tư không có 1 tí gợn ý đồ gì, đừng giận mà! ^^ nhé!
đúng rồi, mình không có hiền, nhưng mình welcome các suy nghĩ đóng góp. Mình nghĩ, bạn có điều muốn nói, nếu ko đã ko comment vào đây, mà chưa kịp nói thì lại " lặn". Vậy là không thành thật rồi.
^^ mỗi người có 1 góc nhìn, 1 cảm xúc khi nhìn 1 câu chuyện. Rewrite từng chia sẻ truyện mình viết cho các bạn, họ bảo hay, cảm động. Nhưng khi đến tay các biên tập viên, họ lắc đầu, bảo rằng "không phù hợp để xuất bản". Từ đó Rewrite thay đổi góc nhìn về việc viết lách, hay, cảm động thôi là chưa đủ.
Nhiều bạn viết truyện theo kiểu rất tự phát, nghĩ gì viết đó. Người đọc, giống như đang ngồi bên bạn nghe 1 câu chuyện phím. Nghe xong thì hay đấy, xúc động đấy. Nhưng để gom tất cả những lời đó, câu chuyện đó vào 1 cuốn sách thì các biên tập viên sẽ nói "không" ^^ Vậy nên thế giới này mới có các nhà văn chuyên nghiệp và những cây bút amateur
vậy có nghĩa là, bạn đang lựa chọn thiên về kỹ thuật sao?Rõ ràng truyện bạn có kỹ thuật, nhưng mình lại không thể cảm nhận được gì cả?Mình nói thẳng bạn đừng giận: nó kiểu đẹp nhưng vô hồn đó.
@Rewrite4future : đúng, nếu viết văn ko chuyên thì có thể dựa vào cảm xúc, nhưng đúng là nếu dành cho xuất bản sẽ là một cuộc chơi khác. Nhưng rõ ràng cảm xúc mới là linh hồn, còn kỹ thuật chỉ là công cụ thôi. Dù sao một tác giả viết ra văn chương khiến người khác rung động, cũng là dựa trên xúc cảm , trải nghiệm, và kỹ thuật=> phải là sự hòa trộn của ba cái đó, nghiên về cảm xúc bộc phát là ko chuyên, nhưng nghiên về kỹ thuật thì là gà công nghiệp à?
Comments On Profile Post By Nguyệt Trần 1303