Chương 5. Người không bằng chó
Nguyện vọng mãnh liệt bùng lên trong lòng Tô Đồng.
- Tôi không muốn bị kẻ khác ức hiếp, cõi tiên đã hiện, tôi muốn thành tiên!
Lòng ôm chấp niệm, ánh mắt Tô Đồng u ám đến dọa người, Bạch Mi nhìn mà kinh hồn táng đảm, lại càng cảm thấy quyết định không bỏ qua cho...
Chương 4. Tôi muốn tu tiên!
Ánh sáng đỏ trong không khí ngày càng nồng đậm, thỉnh thoảng có mấy đóa hoa bay ra từ tầng mây.
Tổ Đào lựa chọn đồ đệ không dựa theo bất kỳ quy luật nào, một đóa hoa đào nhẹ nhàng đáp xuống cái trán xám đen đầy nếp nhăn của lão ăn xin đầu đường, đôi mắt vẩn đục lập...
Chương 3. Tổ Đào giáng thế
Trái Đất chìm trong im lặng, trong lịch sử ngàn vạn năm của loài người, dân cư sống nơi đây cuối cùng cũng đồng lòng làm một việc.
Đó chính là duỗi cổ lên nhìn bầu trời.
Mấy tỷ người lộ vẻ ngu dại, cổ nghẹn đến xanh tím.. Cảnh này nhìn đúng là rất có trật tự.
Dưới...
Chương 2. Tận thế
- Tại sao?
Nghe yêu cầu này của Bạch Mi, Ôn Sơ Ngữ có chút bất ngờ trợn mắt.
- Tại sao? Anh ngốc à! Em ở trên trời thì Tô Đồng nhất định phải sống dưới bùn lầy! Anh biết rõ với tài năng của cô ta, hoàn toàn có khả năng bước chân vào giới thượng lưu, sa vào vòng tay của người...
Chương 1. Âm thanh ác độc
Thánh nhân có câu: Mỗi câu chuyện xưa vĩ đại, đều bắt đầu rất máu chó!
―― Thánh nhân: Tô Đồng
(Đúng vậy, xin chú ý, điều quan trọng nhất trong câu nói trên chính là hai chữ tên của tôi đứng sau dấu hai chấm kia, xin cảm ơn)
Tháng ba, ngày Cá tháng Tư cũng sắp tới...
Mình sẽ cố gắng ra chương đều, tối thiểu mỗi tuần 1 chương, sẽ không drop, trừ trường hợp liên quan đến bản quyền buộc phải dừng.
Tiên Hiệp - [Edit]Ngự Linh Nữ Đạo - Tiễn Vũ
Mong rằng sẽ nhận được nhiều góp ý từ mọi người. Xin cảm ơn!
Ngự Linh Nữ Đạo
Tác giả: Tiễn Vũ
Editor: Trúc Quân
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Tu chân, HE
Link raw: Qiqint.com
Văn án
Tận thế đến, thế giới tu chân đột nhiên xuất hiện!
Linh khí thức tỉnh, được đại môn phái nạp làm đồ đệ, nhưng sau vì chứng minh là phế thể tu...
Chương 18. Phải ngoan nhé (hai)
Vậy mà sợ hãi đến mức tè ra quần..
Sắc mặt Cấm Bạch không đổi, đứng thẳng trước mặt Trương Chính Lương, mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn hai bé gái bị ông ta lừa gạt xích lại phía xa, giọng nói trong trẻo.
- Bác sĩ Trương nói đúng, oan có đầu, nợ có chủ..
Trương Chính...