Phong ca vốn thuộc cõi thiên Hóa thân là gió tầng cao tiên thần Ngỡ rằng đệ chẳng dám gần Nhưng đệ nào phải người trần ca ơi Nhân gian người ở nơi nơi Chỉ đôi ta đó tiên rơi đọa đày Cõi trần lạc thú dễ say Đôi ta thuật mất, nên ngày đớn đau Chỉ còn nương tựa vào nhau Nếu không đại kiếp vướng bao hồng trần Thế thì nạn lớn càng gần Nếu như muốn tránh ngàn lần nhớ ghi Đệ đây vốn đóa lưu ly Hoa rơi gió thổi, lạ chi chuyện này Đệ ca cùng ở nơi đây Thôi thì hợp sức hóa mây về trời.
Phận đã định gắn liền nhau muôn kiếp Nói chia ly há chẳng phải nghịch thiên? Phong ca chuyện lớn chẳng chơi, Suy đi nghĩ lại gió trời hợp hoa. Thiên nhiên định thôi đôi ta cứ thuận Sánh vai nhau đi trọn kiếp đọa đày Trần gian đây chẳng hợp ca Vốn nơi tiên cảnh gió thường kém xa Xin ca đừng cất nên một tiếng "phụ" Khi đôi ta vốn phải dựa vào nhau Nhịn đi một kiếp phong hoa Đổi ra muôn kiếp đệ ca tiên thần.
Bài thơ này mà đăng trong tập thơ thì nay kiếm cũng khá nhiều xu rồi, hối hận khi đăng sai chỗ ghê lun :(
Gửi Phong Ca mà muội hằng yêu quý Muội giờ thành một người dưng không ai nhớ Có lẽ muội sẽ rời đi không trở lại Dù sao thì cảm ơn Phong Ca rất nhiều.
Muội bỏ đi đâu? Căn nhà xưa hoang vắng! Không gian một khoảng lặng Gió vẫn mơn man khắp cánh đồng. Nơi xưa hoa vẫn nở Hương vẫn thoang thoảng đâu đây Nhìn lên ngọn cỏ lá cây Hiu hiu gió thổi thấy ngay ta về...
Tường ta chắc mà ca cứ đào Sao ca chấp mãi mối tình đơn phương Lam lam đã của đệ rồi Thôi ca buông bỏ, cần chi thế này
Tiểu ca ca chắc hiểu nhầm Ta đây là gió trên tầng trời mây Chỉ thích ngắm hoa lá cây Ngắm trời ngắm đất những ngày tươi xanh Còn yêu xin kiếu cho lành Yêu là đau khổ tan tành trái tim Cho ta cuộc sống bình yên Vô lo vô nghĩ muộn phiền bỏ qua!
Phong ca, ta đã like hết các bài của huynh rồi. Hay ta bỏ like rồi like lại nhé! À, phải rồi, ta sẽ tha thứ cho huynh vụ vừa nãy, coi như tặng hoa. Huynh chịu không?
Truyện ta viết toàn nam nhân đọc không á! Nữ nhân ko nhai nổi thể loại lịch sử võ hiệp khô khan của ta đâu. Thế nên thỉnh thoảng ta phải làm mấy vần thơ để cân bằng lại cảm xúc á!
Ai nói không nữ nhân nào đọc được. Tác phẩm của huynh phụ thân ta đọc nên ta cũng thích đọc, chưa tác phẩm nào của huynh mà ta không đọc.
Thiên Phong là gió trên trời Ngày bay ngàn dặm khóc cười tự nhiên Nhân gian lắm nỗi ưu phiền Ta bay xong sẽ về liền mà thôi!
Phong ca hnay tự dưng có duyên gặp mặt, đúng hôm Hoàng Tuyền mở cửa phái ta đi tặng hoa. Mấy ngày qua ta cũng có qua đây chơi nhưng k gặp ca ca, thôi thì tặng ca ca bó hoa làm quà. Dạo này ca ca khỏe k
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ Vô duyên đối diện bất tương phùng Duyên số nhân gian diệu kỳ lắm Biết chăng Bỉ Ngạn bay lên trời?
Thói đời thề nguyện tựa mây bay Hứa hẹn chi cho nát tim này? Gặp gỡ được nhau là duyên số Một ngày vui vẻ, một ngày say!
Bỉ Ngạn có vui bao giờ, Chỉ là cố gắng tươi cười thế thôi. Một mối tình mà vạn nỗi nhớ May thay đã có một người hảo huynh. Giúp ta cười, đỡ mong chờ Thôi thì huynh - muội, cứ hoài vậy đi!