Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ Chim trên cành há mỏ hót ra thơ Xuân là lúc gió về không định trước. Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược Mây bay đi để hở một khung trời Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi, Như được nắm một bàn tay son trẻ...
Lòng thấy giăng tơ một mối tình Em ngừng tay lại giữa môi xinh Hình như hai má em bừng đỏ Chắc là em đang nghĩ đến anh.
Một mình lầm lũi trên đường về. Có ngắn gì đâu một dải đê Áo mỏng che đầu, mưa nặng hạt Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya. ....
Tôi có chờ đâu có đợi đâu Đem chi xuân đến gợi thêm sầu. ...... Ai đâu trở lại mùa thu trước Nhặt lấy cho tôi những lá vàng Với của hoa tươi muôn cánh rã Về đây đem chắn nẻo xuân sang. .....
Phải chăng khi trải qua hết những thứ rực rỡ của mùa hè, cái người ta cần là chút tĩnh lặng đến nhàm chán của mùa đông. Cái nhàm chán đấy khiến lòng người ta thanh thản.