Cánh diều bay mãi tận trời xanh Dây kia mỏng manh sao níu kéo Thả trôi diều tự do bay mãi Tiếng nhạc buồn vang vẳng trốn không Người xa mãi lòng chẳng cách dời Người đi để lại nỗi đơn côi
Nhớ Cô đơn lặng lẽ với bóng đèn Hiu hiu gió thổi tiếng ve hè Bâng quơ "thu ơi" một tiếng lòng Nấc lên từng tiếng nhòe đôi mắt Bóng người đã xa chẳng thể quên Dập dìu ký ức tìm nhau về Lẹ lau nước mắt lòng thắt lại Có phải mất em lòng chết nặng Một cõi hoang vu với trần gian Em nằm mãi đó có dậy chăng Hơn sáu năm trời mình anh lặng Lặng tiếng chim hót chào bình minh Lặng tiếng ai khi mặt trời ngó Lặng tiếng đàn lúc thảnh thơi Lặng tiếng mưa rơi bên cửa sổ Lặng cả tiếng lòng biết tìm ai?
Dòng đời ngược lối. Có lẽ số phận đã thế rồi. Cuộc đời a vẫn thế vẫn lặng lẽ trôi đi. Vẫn buồn vẫn tẻ nhạt..... Hẹn gặp e vào buổi sớm mai.
Đêm buồn đêm vẫn im lìm Mình buồn mình nhớ con tim năm nào Đêm dài trăng trốn sau mây Anh ngồi anh ngắm tường xây quanh nàng Nơi ấy có nhớ anh không? Anh thì vẫn nhớ bóng nàng không quên Giờ em yên giấc ngàn thu Để lại mình anh ngu ngơ tháng ngày