Khi từ bỏ một điều gì đó đã từng gắn bó, cho dù là bên nhau thời gian ngắn hay dài, cho dù lý do chia xa có là gì thì ít nhiều cũng để lại những nuối tiếc.
Một chút tự truyện, một chút thanh xuân, một chút tuổi học trò hồn nhiên vô tư của Đậu, tuy giờ mỗi người mỗi ngả, ai cũng có cuộc sống riêng nhưng câu chuyện này chính là hoài niệm để nhớ về: Link
Chào bạn. Truyện này Link hết chưa ạ? Còn phiên ngoại gì nữa không? Chương cuối bạn bổ sung thêm nội dung đạt tối thiểu 950 từ nhé, bổ sung xong báo lại để mình xét duyệt về box hoàn thành. Truyện bị neo ở box đang viết nếu không duyệt về hoàn thành sau một thời gian không có chương mới sẽ bị tool tự động quét về box truyện drop nên bạn tranh thủ bổ sung rồi báo mình nha. Thân!
Link Bạn dùng dấu hai chấm kết thúc lời dẫn trước câu thoại ạ, không dùng dấu phẩy nhé. Ví dụ: "Đúng là gặp ma rồi!" Hưng vội vàng nhét điện thoại và ví tiền vào túi quần, nói không ra hơi, "Nhã.. Nhã An.. hình như.. cô ấy.. chết.. chết rồi!" Sửa thành: "Đúng là gặp ma rồi!" Hưng vội vàng nhét điện thoại và ví tiền vào túi quần, nói không ra hơi: "Nhã.. Nhã An.. hình như.. cô ấy.. chết.. chết rồi!" Dấu phẩy trong trường hợp này thường xuất hiện ở truyện Trung nhưng khi dịch, edit sang tiếng Việt thì sửa lại đúng ngữ pháp tiếng Việt là dấu hai chấm ạ.
Nghe nói đêm qua khí lạnh ùa về, nhưng bị tắc biên quá nên lại hẹn tối nay. Đến cả không khí lạnh còn delay nữa huống chi là con người.