Tuyển tập các bài thơ ngắn của các thành viên trong diễn đàn. Một số bạn đăng thơ sáng tác nhưng nội dung bài thơ chỉ có 1 vài câu, cũng không có phần giới thiệu hay bình luận gì về bài thơ, rất thiếu cảm xúc cũng như nội dung sẽ bị đánh giá là ít giá trị và cũng không có lượt tìm đọc, lãng phí nguồn tài nguyên diễn đàn, tất cả sẽ được gộp chung vào đây.
TỨC CẢNH Thơ: Trần Lân Tức cảnh trời buồn vãi giọt mưa Mây ghen trách nắng lấp cho chừa Trời đen chớp giật cười nhoang nhoáng Đất trắng mưa mau khóc lưa thưa
SEN Thơ: Trần Lân Má phấn da hồng đẹp tựa tiên Ngoi lên mặt nước dáng ngồi thiền Đung đưa gió quyện hương lưu luyến Lặng lẽ nắng vương ý thản nhiên
TUÝ TÌNH Thơ: Trần Lân Nhấc chén âu sầu nhớ cố nhân Men say rũ bỏ bụi hồng trần Nâng ly nuốt đắng tình hờn dỗi Đặt chén phun châu kiếp thế nhân
Bằng Lăng Nhành hoa tím ta ép vào kỉ niệm Tặng ai đây khi nắng hạ đã tàn Rồi thao thức trong đêm trường vằn vặc Ta xé lòng hoài khóc đóa bằng lăng
Trong ánh mắt em, bầu trời rực rỡ, Như ngàn vì sao, lấp lánh giữa đêm. Từng nhịp tim, hòa cùng gió nhẹ, Yêu thương này, mãi mãi không phai. Mỗi sớm mai, nắng vàng rực rỡ, Em là hoa, nở giữa lòng anh. Dẫu bão giông, hay mưa rơi lất phất, Tình ta vẫn, vững bậc như thành. Hãy nắm tay, cùng nhau bước tiếp, Trên con đường, tình yêu thăng hoa. Dẫu thời gian, có trôi qua vội, Trong trái tim, em mãi là của anh.
Mưa Buồn Cơn mưa kia cứ rơi hoài rĩ rã Lòng tôi buồn mưa có hiểu được không? Mảnh kí ức của cuộc đời mờ nhạt Muốn quên đi nhưng dạ lại chẳng đành
Lạc Bước Đi về đâu khi nắng chiều đã tắt Mắt phong trần thơ thẫn ngắm trời đêm Lạc chân bước trên đường đời nghiêng ngã Lối đi nào để thấy được bình yên.
Vi rút bé nhỏ Hãy dừng lại ngay Không được tung hoành Hại người vô tội Corona ơi! Đừng hại người nữa Tất cả chúng tôi Đều yêu hòa bình Không thích chiến tranh Và chịu đau đớn Con Cona kia Không bao giờ diệt được Sự sống tươi xanh Tình yêu chung thủy Không thể suy tàn
Nhớ Người Hôm nay buồn lại mượn những dòng thơ Nơi kí gửi nỗi buồn và nỗi nhớ Nhớ đến ai mắt còn vương sầu cạn Không có người nên đêm mới chơi vơi. Mặt đối mặt nhìn nhau sao chẳng nói? Quay lưng đi thì lệ đã thành dòng Bước một bước em về anh ở lại Cách chia này rồi mai có bình yên?