- Xu
- 755,121,422
2259
6
Lạy Chúa, con có tội tình gì?
Mà ngoài kia nhân thế vui tưng bừng..
Còn riêng con ngồi khóc đau một mình?
Từng đêm đông.. con cô đơn lạnh lẽo..
Lạy Chúa có xót thương nhân loại?
Đừng cho con ôm hết bao u hoài..
Lòng cầu xin được phút giây yên bình..
Mùa Noel..
Con hẹn hò.. cô đơn..
Lời bài hát:
Đêm giáng sinh
Người ta nói Chúa giáng trần..
Mà sao con thấy lòng mình..
Vẫn chưa khi nào được bình yên?
Chuông đính đoong..
Chợt nước mắt con rơi thành dòng..
Ngồi bên hàng đá..
Con cầu xin phúc an sẽ nhiệm mầu..
Lạy Chúa con có tội tình gì?
Mà ngoài kia nhân thế vui tưng bừng..
Còn riêng con ngồi khóc đau một mình?
Từng đêm đông con cô đơn lạnh lẽo..

Lạy Chúa có xót thương nhân loại?
Đừng cho con ôm hết bao u hoài..
Lòng cầu xin được phút giây yên bình..
Mùa Noel con hẹn hò cô đơn..
Singer: Tuấn Hưng
Mà ngoài kia nhân thế vui tưng bừng..
Còn riêng con ngồi khóc đau một mình?
Từng đêm đông.. con cô đơn lạnh lẽo..
Lạy Chúa có xót thương nhân loại?
Đừng cho con ôm hết bao u hoài..
Lòng cầu xin được phút giây yên bình..
Mùa Noel..
Con hẹn hò.. cô đơn..
Bài hát Giáng sinh và nỗi cô đơn mang một nỗi buồn rất khác – buồn sâu, buồn lặng và buồn đến mức chỉ còn biết đối thoại với Chúa. Không còn là nỗi cô đơn giữa phố đông người, bài hát đặt nhân vật trữ tình vào không gian tĩnh lặng của đêm Noel, nơi tiếng chuông nhà thờ vang lên nhưng lòng người vẫn không tìm thấy bình yên.
Cảm giác day dứt nhất của bài hát nằm ở câu hỏi rất người: "Người ta nói Chúa giáng trần... mà sao con thấy lòng mình vẫn chưa khi nào được bình yên?" Giáng sinh vốn là mùa của hy vọng và yêu thương, nhưng với nhân vật trong bài hát, đó lại là mùa của trống rỗng. Sự đối lập giữa niềm vui của "nhân thế vui tưng bừng" và hình ảnh một người "ngồi khóc đau một mình" khiến nỗi cô đơn trở nên sắc lạnh hơn cả mùa đông.
Hình ảnh ngồi bên hang đá, nước mắt rơi trong tiếng chuông đêm mang màu sắc rất chân thật. Đó không phải là lời than trách, mà là một lời cầu xin yếu ớt, mong được an ủi, mong có một phép màu nhỏ cho tâm hồn đang mệt mỏi. Nỗi cô đơn ở đây không chỉ đến từ tình yêu, mà còn là sự cô độc trong chính niềm tin, khi con người tự hỏi mình đã làm gì sai để phải gánh lấy quá nhiều u hoài.
Điều khiến bài hát chạm đến cảm xúc người nghe là sự thành thật. Không che giấu, không tô vẽ, chỉ là một trái tim mỏi mệt mong được yên bình trong một đêm Noel lạnh. Giáng sinh và nỗi cô đơn giống như lời tâm sự thầm thì của những người lặng lẽ trong mùa lễ hội – những người vẫn tin, vẫn cầu nguyện, nhưng trong lòng chỉ mong một điều rất giản đơn: được bình yên, dù chỉ trong khoảnh khắc.
Lời bài hát:
Đêm giáng sinh
Người ta nói Chúa giáng trần..
Mà sao con thấy lòng mình..
Vẫn chưa khi nào được bình yên?
Chuông đính đoong..
Chợt nước mắt con rơi thành dòng..
Ngồi bên hàng đá..
Con cầu xin phúc an sẽ nhiệm mầu..
Lạy Chúa con có tội tình gì?
Mà ngoài kia nhân thế vui tưng bừng..
Còn riêng con ngồi khóc đau một mình?
Từng đêm đông con cô đơn lạnh lẽo..

Lạy Chúa có xót thương nhân loại?
Đừng cho con ôm hết bao u hoài..
Lòng cầu xin được phút giây yên bình..
Mùa Noel con hẹn hò cô đơn..
Singer: Tuấn Hưng
Last edited by a moderator:


