Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Nắm chặt tay nhau khi về già, rồi hoài niệm Những lúc xa xưa, những ngày vẫn còn tìm hiểu Những vụng về, những ngây dại tuổi đôi mươi Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Tụi mình cùng nhau vun đắp hạnh phúc Không còn nỗi đau, không còn thương tổn Không lầm lỡ, không bơ vơ Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Một ngôi nhà đơn sơ, không phô trương giàu có Một khu vườn đầy hoa thơm, xanh màu cỏ Một góc sân đầy, chứa được nắng và những cơn mưa Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Hai trái tim cùng đập chung một nhịp Hai con người trên đoạn đường đời nối tiếp Bước cùng nhau, ở bên nhau Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Định nghĩa “bình yên” là thế nào anh nhỉ?! Là cuộc sống giản đơn, nhưng không vô vị Cạnh anh có em, cạnh em có anh Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Những lúc cô đơn, sẽ không còn một mình đối mặt Những lúc quỵ ngã, sẽ không lầm lũi bật khóc Những lúc yếu lòng sẽ không sợ hãi, rồi buông xuôi Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Nắm chặt tay nhau khi về già, rồi hoài niệm Những lúc xa xưa, những ngày vẫn còn tìm hiểu Những vụng về, những ngây dại tuổi đôi mươi Yêu đủ rồi mình cưới nhau nhe anh! Ngón áp út ánh lên màu vàng kim rực rỡ Là vật chứng minh cho một lời hẹn hứa Mãi mãi gắn liền, mãi mãi thủy chung Danh nghĩa sẽ mang là hai chữ “vợ chồng” Sợi dây tơ hồng của “duyên – nợ” được nối kết Anh và em, sống cho đến lúc chết Vĩnh viễn không rời, vĩnh viễn không xa…