[Tên truyện: Xuyên qua chi miễn vi kỳ nam Tác giả: Liên Tích Ngưng Mâu Tui thấy truyện này cũng hay nên review cho mấy bọn đọc thử nè. Um truyện nói về một người đàn ông tên Tần Miễn là người hiện đại bình thường, tình cờ cứu một con chó đen thoát khỏi tay đám lưu manh nên được nó báo đáp bằng chiếc nhẫn ngọc thạch màu nâu đỏ - không gian. Vì nhiễm phim Zombie năm 2012 nên Tần Miễn dồn tiền mua đồ nhét vào không gian, dự phòng khi tận thế tới thì còn xoay sở được, nhưng tận thế chưa chờ được đã bị xuyên không tới cổ đại. Lôi Thiết là con trong một gia đình làm nông, mẹ mất sớm, cha cưới phải người mẹ kế hung ác, suốt ngày đánh đập chửi bới hành hạ Lôi Thiết, một ngày kia Lôi Thiết chịu đựng hết nổi nên bỏ đi biệt xứ. Mãi đến năm rồi, Lôi Thiết mới trở về nhưng mang theo một vệt sẹo dài trên mặt. Vì ngoại hình dữ tợn nên không cô nương nào dám gả cho Lôi Thiết, mà mẹ kế cũng không có ý định bỏ tiền túi ra cưới vợ cho Lôi Thiết. Đúng lúc này, có một người thầy bói gieo quẻ và nói rằng: Ngày đó tháng đó năm đó, đến khu rừng đó sẽ thấy một thiếu niên gầy teo, bằng mọi giá phải để Lôi Thiết lấy thiếu niên kia, thì gia đình, thôn làng, đất nước mới giữ được yên bình, bằng không mọi thứ sẽ chìm trong binh đao máu lửa. Đúng như quẻ bói, quả thật ngày đó ở khu rừng đó có một thiếu niên té xĩu ngay bìa rừng, vì thế có không tin cũng phải tin. Nhưng thời đại này không có chuyện nam nam lấy nhau, cho nên bắt Lôi Thiết cưới nam tức phụ chẳng khác nào sỉ nhục y. Tuy nhiên cả thôn, cả làng, cả tộc, cả cha ruột của y đều nghe lời mẹ kế mà bắt ép y. Chết tâm với người cha này, Lôi Thiết đồng ý cưới nam tức phụ, xem như báo đáp ơn sinh thành của ông ta, sau này không còn dây dưa nữa. Thiếu niên kia cũng không nơi để về, chỉ đành đồng ý ở lại làm nam tức phụ của Lôi Thiết. Lôi Thiết không có tình cảm gì nên không chạm vào cậu ta, chỉ xem cậu ta như em trai mình mà đối đãi. Thế nhưng, Lôi Thiết không ngờ rằng một ngày nào đó, tức phụ của mình lại thay đổi đến đáng sợ. Tần Miễn xuyên qua, nhập vào thân xác thiếu niên kia. Từ cuộc sống ăn sung mặc sướng, ở nhà cao đi xe xịn, bỗng chốc trở thành một nam tức phụ nghèo khổ ăn không đủ no mặc không đủ ấm, còn thường xuyên bị mẹ chồng mắng chửi. Không lẽ một người hiện đại như cậu, lại chịu thua trước số phận hay sao, chưa tính cậu còn có Bàn tay vàng - Nhẫn không gian, bên trong cơ hồ chứa đầy đủ đồ dùng thực phẩm cần thiết cho Mạt thế, dùng ở Cổ đại thì nhằm nhò gì. Thế là Tần Miễn bắt đầu cải tạo cuộc sống Cổ đại của mình, từ quậy lớn chuyện để dọn ra ở riêng, sau đó kiếm tiền xây nhà sửa cửa, mua vườn tược đất đai, rồi mở cửa hàng buôn bán. Dĩ nhiên, mọi thứ không thể thành công nhanh như vậy được, trong đó không thiếu lần gia đình nhà chồng đến phá rối, đòi này đòi kia, nhưng dưới sức mạnh uy vũ của Lôi Thiết và sự xảo trá linh hoạt của Tần Miễn, binh đến đâu đánh đến đó. Dần dần, dưới sự dịu dàng quan tâm của Lôi Thiết, Tần Miễn cũng xiêu lòng, hai người từ trên danh nghĩa đã trở thành vợ chồng thật sự. Sau 3 tháng kể từ ngày quan hệ đầu tiên, Tần Miễn bắt đầu nôn khan, mệt mỏi, nhưng thầy thuốc lại nói cậu không hề có chuyện gì. Cùng lúc đó, nụ hoa bí ẩn trong không gian của cậu lại tách ra làm hai búp, càng ngày càng lớn dần. Hai nụ hoa kia khi được Tần Miễn và Lôi Thiết vuốt ve thì rất ngoan ngoãn cọ cọ, làm bọn họ mặc danh mà thân thiết nói không thành lời. Khoảng chín tháng sau, một lần mẹ kế chặn đường Tần Miễn, bảo sẽ cưới vợ hai cho Lôi Thiết, Tần Miễn tức khí lên, ngất xĩu ra trên đất. Thì ra, kia là Tần Miễn động thai khí, hai bảo bảo hoa thấy nương của mình tức giận thì cũng tức giận theo, đòi chui ra đời. Hai búp hoa từ từ nở rộ, trên ấy có hai bảo bảo trắng nõn xinh đẹp nằm bên trong, Tần Miễn và Lôi Thiết vừa nhìn đã cảm thấy thân thiết như máu thịt, lại thêm bộ dạng của hai bảo bảo 50% giống Lôi Thiết 50% giống Tần Miễn, muốn nói là con của ai cũng rất khó. Sau khi đấu đá chán chê ở thôn, thì bắt đầu đấu đá tới quan trường. Con trai út của bà mẹ kế đỗ được trạng nguyên, lên kinh thành làm quan, rước cả nhà đi theo. Bà mẹ kế kia trước khi đi còn hung hăng nhạo báng Tần Miễn một phen. Nhưng ai ngờ, chẳng mấy lâu sau chiến tranh nổ ra, lúc này Hoàng Thượng mới triệu hồi Phiêu Kỵ Tướng Quân trở về đánh giặc, lúc ấy mới vỡ òa ra, Lôi Thiết chính là Phiêu Kỵ Tướng Quân, người từng lập nên biết bao công trạng chinh chiến. Lúc trước, vì Hoàng Thượng ép Lôi Thiết cưới công chúa điêu ngoa đanh đá, vì chán ghét nên Lôi Thiết rạch mặt mình rồi từ quan về quê. Giờ xảy ra chiến tranh, Hoàng Thượng vì thiếu nhân tài nên triệu Lôi Thiết về kinh, còn phong cho nam tức phụ của Lôi Thiết là Cáo mệnh Nhất phẩm phu nhân. Sau đó lại là một hồi đấu đá ở kinh thành đầy kịch tính và hấp dẫn. ~> Đào xem không ít bộ trong thể loại chủng điền rồi, nhưng đây là bộ chủng điền hay nhất mà Đào từng xem. Thế mà chẳng thấy ai review, spoil hay edit, có lẽ truyện của Liên Thành không được đón chào cho lắm. Nói chung, cuộc sống của Tần Miễn từ không có gì, ra ở riêng với hai bàn tay trắng và một mái nhà tranh, Tần Miễn cùng Lôi Thiết xây dựng nên gia sản, cửa hàng, ruộng đất. Sau đó sinh hai bảo bảo dễ thương mũm mĩm. Nhưng chưa dừng lại ở đó, hai người còn tiến sân sang kinh thành, đấu đá ở đó thêm một thời gian mới hồi quê HE. Truyện có yếu tố tu chân nhẹ, vì hai bảo bảo được sinh ra là nhờ nó mà, không có yếu tố này sẽ không có hai bảo bảo được. Bất quá, chẳng hề ảnh hưởng quá nhiều đến nội dung truyện, không bị Tô đến ngán ngẩm đâu. Truyện khá dài, nên tình tiết thủng thẳng từ từ chứ không dồn dập quá nhiều làm người xem bội thực. Bạn nào có ý định tìm truyện chủng điền edit nên ưu tiên chọn bộ này nhé! Thôi chúc mấy bọn đọc truyện vui vẻ ><