Xuy Diệt Tiểu Sơn Hà. Nguyên xướng: Tư Nam. Ý nghĩa: Thuở nhỏ, Hạ Kim Triêu cùng Lê Phúc Chiếu hứa với nhau 3 điều, là xuân đến xứ Vân Thâm, hạ gặp lại, thu đi chơi, đông thì cả ngày không ra ngoài. Bây giờ đã 14 năm đầu. - Trúc Mã Thiên___ *Xuy Diệt tiểu sơn hà (thổi tắt sơn hà nhỏ) là bản Hạ: Hạ Kim Triêu thích kiểu cuộc sống vô định, làm bất cứ điều gì muốn làm, đi bất cứ nơi nào muốn đi. Nhưng sau khi bước qua núi sông thì mới nhận ra thiên địa sơn hà này đều đọ không được đôi lông mày quyến rũ của Lê Phúc Chiếu, cũng không thể không nghĩ đến việc từng có lần uống rượu với Lê Phúc Chiếu và cười nói rằng y dám đổi tên theo mình. Cuộc sống như một bữa tiệc với nhiều người đến cũng nhiều người đi nhưng từ đầu đến cuối chỉ cần có mình y là được. Hạ Kim Triêu chợt nhiên hiểu ra gì đó, do đó hắn đeo túi vải quay lại hẹn Lê Phúc Chiếu cùng đi chơi đêm. Khi họ gặp nhau, Lê Phúc Chiếu thậm chí còn tặng hắn một chiếc đèn lồng, y tự tay vẽ núi sông hồ biển lên đó. Lê Phúc Chiếu chỉ vào đèn, nói: "Ngươi tùy tiện chọn một ngọn núi, ta sẽ đi cùng ngươi trong tương lai". Tuy nhiên, lúc này, Hạ Kim Triêu không còn thích những điều này nữa vì hắn đã tìm được "phong nguyệt" tốt nhất thế gian này rồi. Cuối cùng hắn thổi tắt chiếc đèn lồng đi.. Cre: Du Du. Lời Bài Hát: 曾羡慕闲云野鹤作客人间 Céng xìanmù xían yún yě hè zuòkè rénjiān Trấng xen mu xén uýn dể hưa chua khưa rấn chen Từng ngưỡng mộ mây nhàn hạc dã, làm khách nhân gian 寄情于天地有灵草木无邪 Jìqíng yú tiāndì yǒu líng cǎomù wúxié Chi trính úy then ti dẩu lính trảo mu ú xía Gửi gắm tình cảm với đất trời, đến ngọn cây ngây ngô 此生不做万人杰 Cǐ shēng bù zuò wàn rénjié Trử sâng pu chua oan rấn chía Đời này không làm một trong vạn người tài 赴一株水仙白头约 Fù yī zhū shuǐxiān báitóu yuē Phu i chu suẩy xen pái thấu duê Đến gốc thủy tiên hẹn ước đầu bạc 当如愿往来山川出入云烟 Dāng rúyùan wǎnglái shān chuān chūrù yúnyān Tang rú doen oảng lái san troan tru ru uýn den Xứng với ước nguyện lai vãng núi sông, ra vào như mây khói 萦怀却朝寡夕淡悲欢难辨 Yínghúai què cháo guǎ xī dàn bēi huān nán bìan Ính hoái truê tráo cỏa xi tan pây hoan nán pen Canh cánh trong lòng nhưng sáng chiều lãnh đạm, buồn vui bất phân Lời dịch: Từng mộng phiêu du thiên hạ, làm khách giữa trần gian. Đem tâm gửi gắm núi sông, tựa như bao cỏ cây. Chỉ nguyện sống với sơn hà thôi, Chẳng cần giữa thế nhân, làm anh tài. Ngày ngày như mây khói, ta dạo chơi muôn ngàn nơi. Đến lúc buồn vui chẳng phân biệt đâu là gấm hoa? Giờ nghĩ đến non sông, ta chẳng còn hứng thú như ngày xưa. Lại nhớ, bóng ai say năm ấy, Ngồi chuyện trò cùng vầng trăng, bộc lộ lòng mình và bao hoài bão. Thời niên thiếu cùng người rượu say phóng hết khinh cuồng, Đổi tên họ, lập thề ước. Giữa thế gian, bao cảnh đẹp động tâm, để ta nhìn ngắm. Thấy sông Ngân sáng rọi trời sao. Đào hoa khoe sắc hương. Chẳng cần chi bỏ gần để mà phải tìm xa, Ở ngay giữa mi hắn, thấy ngàn hoa. Hỏi thế nhân, năm tháng đời trôi qua biết dài hay ngắn? Biết ái nhân có ở cạnh ta, nguyện sánh vai một đời? Giữa thế gian biết bao người, chỉ có một người đến bên cạnh. Gặp lại vào đêm sáng trăng, dạo chơi chốn phồn hoa. Nhân gian tựa như bức tranh, dệt thêu lên mắt ai. Cảnh sắc khiến ai say như uống phải mỹ tửu ủ ngàn năm. Người nâng, lồng đèn họa trần thế rực rỡ trong ngọn lửa nóng. Tay đưa lên điểm đầu sông ngọn núi. Người hỏi, muốn cùng người dạo chơi đến chốn nơi nào mới có thể bạc đầu kiếp? Giữa thế gian, bao cảnh đẹp động tâm, để ta nhìn ngắm. Thấy sông Ngân sáng rọi trời sao. Đào hoa khoe sắc hương. Chẳng cần chi bỏ gần để mà phải tìm xa, Ở ngay giữa mi hắn, thấy ngàn hoa. Hỏi thế nhân, năm tháng đời trôi qua biết dài hay ngắn? Biết ái nhân có ở cạnh ta, nguyện sánh vai một đời? Giữa thế gian biết bao người, chỉ có một người đến bên cạnh. Từng hướng tâm đến núi ngàn trăm sông, bây giờ đã khác. Lắng nghe mưa ở ngoài hiên kia, mộng năm xưa đã qua. Chèo thuyền giữa giá lạnh muốn tìm chốn phồn hoa. Giờ ngay cả Giang Nam, chẳng bận tâm. Vì ta đã tìm thấy được phong hoa tuyết nguyệt trong mắt - hắn, như sơn thủy họa nên tranh, làm xuyến xao lòng này. Sánh vai cùng với thiên địa, cùng với phong nguyệt, với sơn hà.