Bài thơ: Xa con mùa dịch Tác giả: Nguyễn Hoài Sơn Cũng chỉ là cha con tạm xa nhau Chào con nhé, mai cha đi chống dịch Con đang ngủ có nghe cha giải thích Cha đang làm tròn nghĩa vụ của nghề Y Con còn bé nên chưa hiểu chuyện gì Chuyến đi này khó khăn hơn lần trước Dù vất vả cha vẫn không lùi bước Nhưng có buồn nào bằng nỗi nhớ xa con. Chỉ nghĩ mai đi lòng cha thấy bồn chồn Chưa bao giờ cha rời xa lâu hai đứa Chờ con ngủ cha nhẹ nhàng mở cửa Để lên đường chống dịch vào miền Nam. Đó là điều tốt đẹp nhất cha muốn làm Là món quà dành cho con đầu năm học Sáng ngủ dậy không thấy cha thì đừng khóc Hết dịch cha về, giờ cha xuất phát thôi. Sau những tháng ngày nỗ lực vượt qua mọi nguy cơ dịch bệnh, đi tới những xã huyện xa xôi nhất đưa máu về với người bệnh, các anh chị lại lên đường vào "tâm của tâm dịch", hỗ trợ những người đồng nghiệp và người bệnh Covid ở TP. Hồ Chí Minh. Hãy cùng lắng nghe những tâm sự, những lời thơ của anh Nguyễn Hoài Sơn, để thấy rằng ẩn sâu bên trong người điều dưỡng xông xáo, nhiệt huyết trong công việc ấy là một tâm hồn sâu lắng, đầy tình cảm. "Hà Nội giãn cách lần hai, toàn dân trong nhà, ai cũng e dè tránh ra ngoài. Còn mình và đồng nghiệp trong Khoa Tiếp nhận máu và các thành phần máu lại bon bon trên khắp các tỉnh thành, không kể ngày hay đêm, chuyến đi theo tuần hay theo tháng. Mong lắm từng đơn vị máu không chỉ cho các bệnh nhân trong viện, mà còn là chuyển gấp vào các bệnh viện trong Nam. Là một người trực tiếp tham gia vào công tác tiếp nhận máu chi viện cho miền Nam, giờ lại vào Nam chống dịch. Tôi thấy rất vui, rất tự hào, rất vinh dự và tôi nghĩ đó là việc mình nên làm trong lúc này.